TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 248

Lòng Hoàng Tử Hà bỗng dấy lên một con sóng lạ lùng. Ngẩng lên bắt gặp
ánh mắt y, thăm thẳm mà sâu xa, như đang nhìn cô, lại như không phải nhìn
cô. Y đang nhìn thứ gì đó xa xôi mà hư ảo, lại có lẽ, chỉ đang nhìn một thứ
gần trong gang tấc mà xa ngoài tầm tay với.

Hoàng Tử Hà bất giác quay đi, né ánh mắt y, nhìn ra ngoài song như trốn
tránh.

Trong gác Ngữ Băng chỉ nghe tiếng thở khe khẽ của hai người, vài tiếng ve
rè rè lẫn vào tiếng chim kêu ngoài cửa sổ, khiến người ta chợt nhận ra xuân
đã tàn mà hạ vừa mới chớm.

Hoàng Tử Hà đến phủ họ Chu ở phường Sùng Nhân. Ông già gác cửa nghe
tiếng gõ vội mở ra ngay.

“Lão bá à, báo hộ với tiểu thiếu gia nhà các vị là có người đến tìm nhé, cứ
bảo tôi họ Dương.”

Ông già mở cửa hối hả đi liền, mấy người khác bèn mời Hoàng Tử Hà ngồi
rồi rót trà cho cô. Hoàng Tử Hà thản nhiên uống trà, nghe họ tán gẫu.

“Đồ đạc sắp xếp cả rồi chứ?”

“Rồi rồi, chỉ còn tháng nữa là đến ngày lão gia rời kinh, mọi thứ đều đã sắp
xếp chu toàn cả.”

“Có điều gần đây hình như tiểu thiếu gia không được vui cho lắm.”

“Phải đó, lúc trước, khi được hoàng đế bổ nhiệm làm bổ đầu ở Xuyên
Thục, chẳng phải tiểu thiếu gia vẫn hớn ha hớn hở, mừng rỡ ra mặt ư, sao
thoáng cái đã rầu rĩ giam mình cả ngày trong phòng, chẳng buồn ra khỏi
cửa nửa bước thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.