TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 265

Cô vẫn luôn ngưỡng mộ huynh trưởng và đám sai dịch bổ khoái bổ đầu
trong nha môn, bởi bấy giờ cô chỉ là một cô gái, dù giúp nha môn phá giải
rất nhiều nghi án nhưng vẫn không thể trở thành một trong số họ, không thể
đến giờ thì điểm danh, đến tháng thì lĩnh tiền, có một biên chế cố định
trong cơ cấu tự vận hành. Song hiện giờ cô đã trở thành một... hoạn quan có
nghề nghiệp ổn định, đời này chẳng cần dựa vào gia đình hay lang quân
cũng vẫn nuôi sống được bản thân mình, có thể đến tháng lĩnh lương. Tuy
hơi khó nghe nhưng, hoạn quan cũng coi là... quan đấy chứ?

Lý Thư Bạch ngẩng lên khỏi xấp công văn, liếc qua Hoàng Tử Hà, ánh mắt
có vẻ hí hửng như muốn nói “đợi mãi cuối cùng cũng có cơ hội rồi”.

Ngay lập tức, Hoàng Tử Hà nghe lòng dấy lên một dự cảm không lành.

Lý Thư Bạch thủng thẳng nói, “Trên dưới vương phủ xưa nay đều coi trọng
công bằng, nếu không điều luật còn tác dụng gì nữa?”

Cảnh Dục gật đầu, “Vương gia nói rất phải. Vậy Dương Sùng Cổ tạm thời
xếp làm hoạn quan hạng bét, thức dùng hằng ngày đều được cấp phát như
mọi người, đợi đến năm sau xét xem biểu hiện rồi mới thăng chức”

“Chuẩn y.” Lý Thư Bạch nói gọn lỏn, như thể bản thân hết sức nghiêm
chỉnh, hoàn toàn chỉ tiếp thu ý kiến người khác vậy.

Hoàng Tử Hà cảm thấy bất an dữ dội, không nhịn được hỏi Cảnh Dục, “Xin
hỏi Cảnh Dục công công, hoạn quan hạng bét trong phủ đãi ngộ thế nào?”

Cảnh Dục nhìn cô, tỏ vẻ thông cảm, song không nói năng gì.

Lý Thư Bạch đang phê duyệt công văn, chẳng buồn ngẩng lên, bình thản
đáp, “Thứ nhất, hoạn quan hạng bét, khi chưa được người khác cho phép
thì không được nói chen, lên tiếng hay hỏi han, vi phạm trừ lương một
tháng. Thứ hai, đãi ngộ của hoạn quan hạng bét nằm ở điều thứ ba mươi
mốt quyển thứ tư trong luật vương phủ, ngươi không biết chứng tỏ ta sai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.