TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 300

“A...” Bấy giờ Hoàng Tử Hà mới hiểu y muốn gì, bèn đưa tay lên giữ tóc,
trước tiên cắm cây trâm Lý Thư Bạch tặng lên, sau đó rút cây trâm vốn có
bên trong ra, búi tóc vẫn nguyên vẹn.

Cô lại nắm lấy đầu cây trâm, ngón tay lần theo hoa văn cỏ thông tâm, vừa
nắm vừa ấn xuống chỗ lá cuốn, tức thì cây trâm ngọc bên trong bật ra, cây
trâm bạc bên ngoài vẫn y nguyên, búi tóc không hề suy suyển.

“Rất tiện dùng, tốt lắm.” Hoàng Tử Hà khen, lại giơ hai tay lần đến chỗ cây
trâm bạc vừa tách ra, cắm trâm ngọc vào, cách một tiếng đóng lại.

Hoàng Tử Hà vui sướng ra mặt, mải mê vuốt ve cây trâm trên đầu, mặc cho
mỗi lúc giơ tay lên đôi cổ tay nõn nà lại phơi hết ra ngoài. Cô nhoẻn cười
với Lý Thư Bạch, “Đa tạ vương gia! Về sau tôi có thể suy luận phá án ở bất
cứ đâu, bất cứ khi nào rồi.”

“Tốt nhất là bỏ cái thói đó đi.” Lý Thư Bạch nói.

Hoàng Tử Hà cũng chẳng lấy thế làm điều, lại rút cây trâm ngọc ra, “Nghe
Trần Niệm Nương kể xong, tôi cảm thấy vụ án này nổi lên hai điểm rất
quan trọng.”

“Thế ư?” Lý Thư Bạch rót một chén trà đẩy tới trước mặt cô.

Hoàng Tử Hà mải nghĩ đến vụ án, cũng không để ý lễ nghi, bèn nhận lấy
uống một hớp rồi điểm trâm xuống mặt bàn, nhìn chằm chằm vào Lý Thư
Bạch, “Cái xác xuất hiện trong điện Ung Thuần không phải là Vương
Nhược.”

“Ừ, lần trước ngươi đã nhắc đến điểm nghi vấn này rồi.”

“Nhưng lần này đã khẳng định được: người chết là Cẩm Nô. Hẳn là vương
gia cũng gặp rồi, chính là thiếu nữ chơi tỳ bà ở giáo phường vẫn thân thiết
với Chiêu vương ấy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.