TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 302

“Đúng thế, bấy giờ có ba người chạm tay vào. Tôi không sao, Chu Tử Tần
cũng bình yên vô sự, vậy khả năng duy nhất là chất độc bắt nguồn từ tay
Cẩm Nô.” Hoàng Tử Hà thở dài, “Cô ấy xưa nay hoạt bát phóng khoáng,
vậy mà hôm ấy cứ phàn nàn về chuyện cuống anh đào đâm vào tay. Thực
ra, đó hẳn là do đã tiếp xúc với nhựa cây độc tiễn, độc tính phát tác làm hai
tay tê dại đi rồi. Bằng không đôi tay giữ gìn chừng nào, da thịt mỏng manh
ra sao, cũng đâu thể bị cuống anh đào đâm được?”

“Lẽ nào nhựa độc tiễn dính phải tay cũng thấm qua da làm chết người ư?”

“Nghe nói là không thể. Bởi vậy tôi vẫn có một điểm không hiểu, là Cẩm
Nô trúng độc lúc nào. Tay cô ấy không có vết thương, chất độc hình như lại
không vào theo đường miệng. Huống hồ hôm đó cô ấy luôn ở bên cạnh
chúng tôi, vậy mà lúc sắp đi khỏi lại trúng độc... Dựa vào độc tính kiến
huyết phong hầu, tuyệt đối không thể có người ngang nhiên hạ độc trước
mặt chúng tôi được. Bởi vậy cô ấy trúng độc ra sao, trúng lúc nào, tôi vẫn
chưa nghĩ ra.”

“Song ít nhất thì thân hình phù hợp, đặc điểm bàn tay phù hợp, cái chết phù
hợp, hẳn có thể khẳng định được rồi.” Lý Thư Bạch gật đầu, đoạn gạt ngay
vấn đề sang một bên, hỏi tiếp, “Điểm thứ hai mà ngươi nói là gì?”

Hoàng Tử Hà lại dùng trâm ngọc vạch mũi tên thứ hai lên giấy, trỏ về hai
chữ: Từ Châu, “Đúng như vương gia phán đoán khi trước, chuyện này quả
thực liên quan tới hai cô gái gia cứu ở Từ Châu.”

“Hở?” Lần này Lý Thư Bạch ngạc nhiên ra mặt.

“Bởi thế tôi và Trần Niệm Nương đang đợi một người vào kinh, chỉ cần cô
ta đến nơi, vụ án này có thể giải quyết dễ dàng.”

“Người nào vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.