TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 303

“Trình Tuyết Sắc. Cũng chính là cô gái họ Trình được gia cứu ở Từ Châu.
Tôi đang đợi cô ta đem một bức họa đến. Tôi nghĩ, cô ấy chính là chứng cứ
thuyết phục nhất trong vụ án này.”

Vẻ mặt cô hết sức nghiêm trang, giọng điệu cũng quả quyết, rõ ràng đã có
dự liệu trước.

Lý Thư Bạch ngước mắt nhìn Hoàng Tử Hà. Nắng len qua rèm, lồng lấy
thân hình làm cả người cô sáng bừng lên, sáng đến mức tưởng chừng soi
rọi được hết thảy ô trọc đen tối đang lẩn lút trên đời.

Lý Thư Bạch ngả người ra lưng ghế, thở dài nói, “Vậy thì tốt, hy vọng món
tiền cược ta đặt vào ngươi có thể làm ta hài lòng.”

“Tôi nhất định không để vương gia thất vọng.” Dù sao, nếu muốn lật lại
bản án của gia đình thì vẫn phải trông vào kẻ này, bởi thế Hoàng Tử Hà lập
tức bày tỏ sự tận tụy.

Tiếc rằng Lý Thư Bạch chẳng buồn để ý đến sự tận tụy đó, chỉ hỏi, “Tiếp
theo ngươi định ra tay từ đâu?”

“Tìm kiếm từ chỗ Cẩm Nô, nhân giờ còn sớm, tôi sẽ tới chỗ ở của Cẩm Nô
tại ngoại giáo phường(*) điều tra, xem có thấy manh mối gì không.”

(*) Giáo phường xuất hiện sớm nhất vào những năm Vũ Đức dưới thời
Đường Cao Tổ (618 - 626) , được gọi là nội giáo phường, do Thái Thường
Tự quản lý. Dưới thời Võ hậu (684 - 704) , một độ đổi tên thành Vân Thiều
Phủ. Thời Đường Trung Tông (năm 705) lại khôi phục tên cũ, đến năm
Khai Nguyên thứ hai (714) lại đặt thêm bốn ngoại giáo phường, hai ở Lạc
Dương, hai ở Trường An, còn quy định giáo phường sẽ do giáo phường sử,
giáo phường phó sử được cung đình phái tới coi sóc, không chịu sự quản lý
của Thái Thường Tự nữa.

“Định dùng danh nghĩa gì để điều tra?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.