TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 305

“Đa tạ vương gia!” Hoàng Tử Hà mau mắn bắt lấy, quay người chạy thẳng.

Thành Trường An dưới triều Đại Đường có hai ngoại giáo phường, các
nghệ nhân tỳ bà cầm sắt đều ở ngoại giáo phường phía Tây tại phường
Quang Trạch, cách phường Vĩnh Gia nơi có Quỳ vương phủ không xa.

Hoàng Tử Hà chạy đến nơi. Vì trong giáo phường có đủ cả nhạc công, vũ
công, kỹ nữ, nên ngoài cửa cũng có một bà lão ngồi cắn hạt dưa, thấy cô
đến bèn giơ tay ngăn lại hỏi, “Tiểu công công tìm ai vậy?”

Hoàng Tử Hà vội hành lễ đáp, “Xin lỗi bà, tôi muốn vào trong tìm Cẩm
Nô.”

“Ai da, hôm nay thực là khéo quá, hết người này lại tới người kia tìm Cẩm
Nô.” Nói đoạn, bà ta giũ sạch vỏ hạt dưa trên áo đứng dậy hỏi, “Không
phải công công cũng cho Cẩm Nô mượn thứ gì đó, giờ nghe nói cô ấy bỏ
trốntheo người ta nên đến lấy lại chứ?”

Hoàng Tử Hà kinh ngạc ồ lên, “Lúc trước đã có người đến rồi ư?”

“Còn không ư, là một cô gái đẹp như tiên trên trời ấy, lão nương cả đời
chưa thấy ai đẹp đến thế cả.” Bà lão lải nhải nói hoài không thôi. “Dung
mạo ấy dáng dấp ấy, dù là người trong tranh bước ra cũng còn thua bề lộng
lẫy sinh động kia.”

“Bà có biết tên họ cô ấy không?” Hoàng Tử Hà vội gặng.

“Không biết, dầu gì cũng không phải chỉ biết nói suông như công công đâu,
người ta còn cầm cả thư Cẩm Nô viết cho năm xưa đến đấy! Lão nương
cũng biết chữ mà!”

Thấy bà lão này không hề có ý để mình vào, Hoàng Tử Hà đành cười lấy
lòng, rút một phần kinh phí trong túi ra dúi cho bà ta, “Bà xem này... Tôi
cũng chỉ phụng lệnh mà đến đấy thôi. Vương gia nhà chúng tôi giao cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.