TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 352

Hoàng Tử Hà đáp, “Vương đại nhân tha tội, nô tài cho rằng, ngay từ lúc
xuất hiện trong cung, cái xác này đã không phải thi thể của Vương cô
nương rồi.”

Vương Lân tức tối định nói thêm, song Vương Uẩn đứng sau đã cau mày,
giơ tay chạm khẽ vào khuỷu tay cha, lập tức Vương Lân giật mình kinh hãi,
đưa mắt nhìn về phía đế hậu, không nói gì nữa.

Hoàng đế tỏ vẻ nghi hoặc, chăm chú quan sát cỗ quan tài, trầm tư nghĩ tới
những lời Lý Thư Bạch vừa nói với mình về căn nguyên cái chết của
Vương Nhược.

Duy chỉ hoàng hậu vẫn điềm tĩnh, chậm rãi hỏi, “Ngươi tên Dương Sùng
Cổ ư?”

“Thưa vâng, nô tài Dương Sùng Cổ là hoạn quan trong Quỳ vương phủ.”

“Trước đây nghe nói ngươi đã phá được vụ án Bốn phương, xem ra cũng là
hạng thông minh biết phá án. Thử nói xem, tại sao cái xác này lại không
phải Vương Nhược?”

“Bẩm điện hạ, trước đây nô tài phụng mệnh giảng giải cho Vương Nhược
cô nương luật lệ trong phủ, từng tiếp xúc nhiều lần, còn nhớ bàn tay cô ấy
rất nhỏ nhắn. Song bàn tay cái xác này lại lớn hơn tay cô ấy nhiều.”

“Ngươi biết thân thể Vương Nhược đã phù nề lên vì trúng độc chết chứ?”

“Sưng phù chỉ là cơ thịt bên ngoài, chứ xương cốt không thể to ra được.
Xương bàn tay cái xác này rõ ràng to hơn tay Vương Nhược rất nhiều.”
Hoàng Tử Hà đứng thẳng dậy nói tiếp, “Bấy giờ người nghiệm thi cho
Vương Nhược chính là tiểu công tử Chu Tử Tần nhà Chu thị lang, chắc
chắn nắm rất rõ về xương bàn tay cái xác này, bệ hạ và điện hạ có thể triệu
Chu công tử đến hỏi về kết quả nghiệm thi hôm ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.