TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 378

Hoàng Tử Hà cúi đầu, ” Điện hạ bớt giận, hôm nay nô tài vạch trần vụ án,
tức là đã quyết đặt cược tính mạng rồi. Còn vì sao điện hạ muốn Vương cô
nương biến mất, những gì nô tài phân tích tiếp theo đây, có lẽ còn đại
nghịch bất đạo hơn cả việc vạch trần thân thế của Vương cô nương.”

“Được lắm, vậy ngươi nói tiếp đi!” Hoàng hậu giận dữ nói, gương mặt kiều
diễm đã hơi tái đi, toát ra vẻ quật cường mà cao ngạo.

Hoàng Tử Hà cúi lạy, “Lúc còn ở cạnh Vương Nhược, có lần nô tài đã nghe
cô ấy lo lắng hỏi rằng: Vương Chí phi tử của Hán Cảnh Đế vốn đã sinh hạ
một con gái ngoài dân gian, sau lại giấu giếm việc thành hôn mà bước vào
phủ thái tử, cuối cùng còn lên ngôi thái hậu, nếu hành vi của Vương Chí bị
phát hiện, có phải sẽ gây ra họa lớn không?”

Hoàng hậu nhìn chằm chằm vào Hoàng Tử Hà, đôi môi tái nhợt đi, chẳng
khác nào cánh hoa tàn héo. Mất một lúc lâu mới cất tiếng, “A đầu này thực
ngu ngốc, sao có thể bàn luận chuyện như vậy với người khác chứ!”

Không khí trong sảnh càng thêm nặng nề. Hoàng đế ngả người ra lưng ghế,
gương mặt xưa nay vẫn ôn hòa giờ đanh lại, xám ngoét. Song người không
hề lên tiếng ngăn câu chuyện, chỉ đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ như đang
ngắm khung cảnh bên ngoài, lại như đang nhìn vào một thế giới hư vô xa
xăm nào đó.

Giữa sảnh đường lặng phắc, giọng Hoàng Tử Hà vẫn lạnh lùng đến mức vô
tình, cuối cùng cũng vạch trần sự thực kinh khủng, “Bấy giờ nô tài cũng
từng nghi ngờ, có phải Vương Nhược đã xuất giá rồi ém nhẹm đi để dự
tuyển vương phi hay không. Nhưng về sau nô tài phát hiện ra, cô ấy nói tới
một người khác.”

Hoàng hậu lạnh lùng nhìn cô, khẽ giơ tay ngăn cô nói tiếp, đoạn quay sang
nhìn hoàng đế ngồi bên, gượng cười, “Chẳng lẽ bệ hạ lại dung túng cho kẻ
này tiếp tục nói càn nói bậy hay sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.