TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 412

phận Tuyết Sắc. Có lẽ tôi đến chỉ sau khi cô ấy bị tập kích trong gian nhà
đó không lâu, cách một khắc ngắn ngủi, vậy mà cuối cùng vẫn để lỡ mất.”

“Tất cả đều là số mệnh.” Tiểu Thi cầm thoi bạc lẩm bẩm, “Là số mệnh của
cô ấy, là số mệnh của tôi, cũng là số mệnh đã định sẵn từ mười hai năm
trước.”

Chỉ vì một người con gái thay đổi vận mệnh của mình, bắt đầu rời khỏi quỹ
đạo cuộc đời, làm biến đổi số mệnh biết bao nhiêu người.

Sau khi tiễn Tiểu Thi, Hoàng Tử Hà cứ thế đứng nhìn theo cỗ xe cung đình
lặng lẽ chạy về phía ngoại ô thành Trường An, băng qua đêm khuya vắng
lạnh vì lệnh giới nghiêm, đi về phía một tương lai xa xăm không sao biết
được.

Vừa quay người vào cổng phủ, cô phát hiện Vĩnh Tế và Trường Khánh vốn
đưa Tiểu Thi đến đang đứng chắn ngang đường, làm động tác mời cô lên
xe, “Dương công công, hoàng hậu có lệnh, bất kể đêm khuya đến đâu, bất
kể công công đang làm gì, bất kể có rơi xuống nước nhiễm lạnh thật không,
cũng phải vào cung yết kiến.”

Đến rồi, đây hẳn là điềm sắp ra tay.

Hoàng hậu biết rõ là nếu Tiểu Thi, kẻ giữ vai trò mấu chốt trong vụ án đến
xin gặp, cô mất định sẽ ra mặt, bởi thế bèn cho người phục sẵn ở đây!

Cô nhăn mặt, vô thức nhìn về phía Lý Thư Bạch.

Lý Thư Bạch thản nhiên gật đầu, ý bảo cô cứ đi theo họ.

Hoàng Tử Hà tròn xoe mắt, nín lặng nhìn y, dùng ánh mắt kêu gào: Hoàng
hậu muốn làm tôi biến mất khỏi cõi đời đó!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.