TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 42

Sau lưng Lý Thư Bạch, Hoàng Tử Hà thõng tay đứng hầu, không nói một
lời. Chẳng hiểu sao, Lý Thư Bạch bật cười khẽ.

Lý Nhuế lập tức đưa mắt nhìn y, “Tứ ca thấy sao?”

Lý Thư Bạch cười đáp, “Không có gì, chỉ là ta nghĩ, Thất đệ và Vương Uẩn
rất thân nhau, hẳn cũng từng gặp Hoàng Tử Hà?”

“Cũng có thể xem như gặp một lần.” Lý Nhuận gật đầu, “Ba năm trước, vì
có công giúp Hoàng đại nhân phá hàng loạt kỳ án nên cô ta được hoàng hậu
triệu tới khen thưởng. Hôm ấy Vương Uẩn tới tìm đệ, kể rằng Hoàng Tử
Hà là vị hôn thê của y. Đệ hiểu ý, bèn theo y vào cung, mượn cớ thỉnh an
hoàng hậu, thực ra là muốn nhìn lén dung mạo cô nương đó.”

Lý Vấn vội truy hỏi, “Vậy là Thất ca thấy rồi? Hoàng Tử Hà trông thế
nào?”

“Nói thấy thì cũng hơi miễn cưỡng. Chúng ta vào cung hơi muộn, cô ta lui
ra mất rồi, bấy giờ đang đi sau các cung nữ ở hành lang phía xa, mình vận
áo lụa màu ngân hồng, tóc đen nhánh, da trắng muốt, bước chân nhẹ nhàng,
dáng người yểu điệu, chẳng khác đóa hoa mới nở. Đi đến chỗ ngoặt cuối
hành lang cô ta phải quay người để rẽ, chúng ta mới được thấy một bên
mặt.”

Lý Nhuế hỏi, “Là một mỹ nhân ư?”

Lý Nhuận gật đầu, “Quả thực là một mỹ nhân, giống hệt hình vẽ trên hải bộ
văn thư.”

“Thật tiếc cho Vương Uẩn.” Lý Vấn cười.

Trong cung rốt cuộc cũng đưa tin sang, báo rằng chứng đau đầu của hoàng
đế lần này rất nặng, tạm thời không thể đến. Cả đám Lý Thư Bạch liền
đứng dậy, đi vào hoàng cung xem xét tình hình khánh thành. Đương nhiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.