TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 98

Qua tấm rèm, Lý Thư Bạch thấy cô lảo đảo một cái đã đứng vững lại ngay,
bèn cúi đầu nhìn xuống con cá nhỏ trong tay mình.

Xe ngựa của Quỳ vương phủ chạy về phía phường Vĩnh Gia, còn Hoàng
Tử Hà thì quay mình đi về phía phường An Hưng.

Quả nhiên, xe ngựa nhà họ Vương từ từ dừng lại cạnh cô, một phụ nữ trung
niên vén rèm hỏi, “Chẳng phải tiểu công công hầu cận của Quỳ vương gia
ư? Định đi đâu đây?”

Cô ngẩng lên cười với bà ta, “Cảm tạ bà quan tâm, tôi phải đến chợ Tây
mua ít đồ.”

Người phụ nữ ngoảnh vào trong xe hỏi vài câu, đoạn cười bảo, “Chúng ta
đến phường Quang Đức, ngay bên cạnh chợ Tây. Nếu tiểu công công
không chê thì để chúng ta đưa một đoạn, chẳng hay ý công công thế nào?”

Hoàng Tử Hà vội thoái thác, “Không được, sao tôi dám ngồi cùng xe với
quý nhân cơ chứ…”

“Ai da, về sau là người một nhà rồi, công công là hầu cận của vương gia,
chúng ta còn nhiều cơ hội gặp nhau mà.” Nói đoạn, người phụ nữ cười híp
cả mắt, vẻ thân thiện, chẳng đợi cô phân trần đã mở toang cửa ra mời cô.

Hoàng Tử Hà lên xe, quả nhiên thấy Vương Nhược đang ngồi bên trong,
liền tham kiến vương phi rồi lại cảm ơn người phụ nữ kia. Bà ta tuổi ngoài
bốn mươi song vẫn duyên dáng uyển chuyển, vài nếp nhăn nơi khóe mắt
chỉ càng làm tăng thêm vẻ mặn mà, đủ thấy thời xuân sắc nhất định là một
mỹ nhân.

Hoàng Tử Hà ngồi xuống chiếc ghế gần cửa xe, cúi đầu liếc Vương Nhược
qua khóe mắt. Dáng ngồi của nàng vô cùng tao nhã, hai tay đan nhau đặt
trên đùi trái, bàn tay mềm mại nhỏ nhắn hơi lộ ra dưới lớp lụa cánh sen,
ngón tay nõn nà, móng tay hồng hồng giũa thành hình vòng cung hoàn mỹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.