TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 450

Trong lòng Tạ Dung biết đây là phép khích tướng, nhưng vẫn là phép

khích tướng không thể chối từ. Phó Tránh phụ tá tân đế không quá hai năm,
lại khiến tiểu hoàng đế tín nhiệm tới mức này, còn hắn... Hắn chưa bao giờ
nghĩ mình kém Phó Tránh, nhưng trên dưới Cung quốc, biết Phó Tránh thì
nhiều, biết Tạ Dung thì ít.

"Thần sẽ không phụ sự kỳ vọng của bệ hạ." Tạ Dung dập đầu, khom

người lui ra.

Lai Hỉ vội vã đi tới, thiếu chút nữa đụng trúng Tạ Dung, hoang mang

rối loạn tạ lỗi với hắn xong, liền vào cửa.

Đi được vài bước, vẫn có thể nghe thấy tiếng nói đứt quãng trong

Dưỡng Tâm Điện: "Trương Thái y đã xem qua, thương thế không nhẹ,
người còn chưa tỉnh đâu."

Khoé miệng của Tạ Dung treo nụ cười lạnh, cất bước rời đi.

┉┉ ∞ ∞┉┉┉┉ ∞ ∞┉┉┉

Đầu hạ vừa tới, kinh đô Cung quốc đã đón mấy trận mưa to, có điều

không bớt nóng, ngược lại còn thấy oi bức. Lâu không có ánh nắng, cho dù
trong Dưỡng Tâm Điện đốt huân hương không ngừng, vẫn có mùi ẩm mốc.
Khó được một ngày, ánh mặt trời rực rỡ, Sầm Duệ hạ triều trở về liền thấy
Lai Hỉ cùng Từ Tri Mẫn ôm từng chồng sách, đặt lên bãi đá ở hậu uyển
phơi nắng.

"Các ngươi cũng khá rảnh đấy." Sầm Duệ nhìn bọn họ phơi sách vui

vẻ, cũng bước lên lấy hai quyển, nhưng chưa đụng tới đã bị Từ Tri Mẫn cản
lại.

Từ Tri Mẫn cười nói: "Bệ hạ vẫn nên nghỉ ngơi thật tốt, mấy ngày nay

luôn vội vàng về vụ án Đế Lăng nên không được ngủ tốt rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.