TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 476

Thái Cực điện trong Thượng Lâm uyển được xây dựng bên bờ sông,

cao mười trượng, tứ phía rộng rãi, gió thổi mát mẻ, nguyệt sắc thiên thanh,
cánh hoa phấp phới giăng khắp nơi.

Đêm đã sâu, Sầm Duệ ngồi xếp bằng trong thùng nước, Từ Tri Mẫn

quỳ gối bên cạnh nàng, dùng lá ngải ngâm mật vàng bỏ vào trong cho nàng
tắm, gió len qua cửa sổ, thổi tay áo rộng của Sầm Duệ bay loạn. Nàng lẳng
lặng nhìn bầu trời tối đen, thật lâu sau mới nói: "Đối diện nơi này là tẩm
lăng của mẫu phi ta."

Từ Tri Mẫn chậm động tác trong tay: "Quý phi nương nương ạ?"

"Chắc bà ấy không ngờ được, cũng không biết khi bà ấy biết mình

được an táng chung với lão tử ta thì sẽ vui hay là không vui." Tiếng Sầm
Duệ nhẹ như bay theo gió: "Chắc là sẽ rất vui đi, dù sao bà ấy cũng luôn
nhớ thương. Trước kia không biết thì thôi, bây giờ ta lại có chút hâm mộ
lão tử kia, sinh đồng khâm tử đồng huyệt*..." Sầm Duệ thở dài một hơi:
"Nói thật đơn giản."

*Sinh đồng khâm, tử đồng huyệt: Sống cùng chung một chăn, chết

cùng chung một mộ.

"Bệ hạ rất thích Phụ chính đại nhân nha." Từ Tri Mẫn cười nói.

Sầm Duệ nhíu mi, hết sức nghiêm túc nhìn nàng: "Ta biểu hiện rõ như

vậy sao?"

Từ Tri Mẫn đang định mỉm cười gật đầu, lại nhìn thấy vẻ mặt nặng nề

của Sầm Duệ: "Không phải sao?"

Sầm Duệ lấy hoa quả trong đĩa bên cạnh, vừa ăn vừa nói: "Ta thích

hắn, nhưng không muốn mình rất thích hắn. Ta thật sự sợ sẽ dẫm vào vết xe
đổ ba năm trước." Sầm Duệ cúi đầu ngẫm nói: "Sĩ chi đam hề, vưu khả
thuyết dã. Nữ chi đam hề, bất khả thuyết dã*."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.