TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 477

*Sĩ chi đam hề, vưu khả thuyết dã. Nữ chi đam hề, bất khả thuyết dã:

(4 câu cuối của bài Manh 3 trong tập Kinh Thi - Khổng Tử) Nam nhân đam
mê nữ sắc thì còn gỡ ra được, nữ nhân đam mê nam sắc sẽ không có lối
thoát.

Ba năm trước đây, nàng không có gì cả, chỉ có mình Phó Tránh. Khi

hắn dứt áo ra đi, bầu trời xung quanh nàng tựa như sụp đổ. Thảm cảnh này,
Sầm Duệ cắn chặt môi, nàng trải qua một lần như vậy là đủ rồi.

Bị bệnh thế này còn chưa tới xem nàng? Hừ, giỏi lắm, xem ai kiên

nhẫn hơn ai.

Sầm Duệ bỏ mặc đám triều thần liên can, trùm chăn ngủ ba ngày trong

Thượng Lâm uyển, ba ngày sau, Từ tướng suy sụp tinh thần ôm tấu chương
tới Thượng Lâm uyển thỉnh chỉ. Hoàng đế không gặp, chỉ nói một câu, đại
ý là "Một năm ba trăm sáu mươi năm ngày lão tử phải nhịn các ngươi, nhịn
đủ rồi! Hết giận sẽ về, không có việc gì đừng có làm phiền!"

Từ tướng tức dựng râu, cầm cây quạt chỉ chỉ, được lắm! Ngươi làm

hoàng đế mà cũng đòi bãi công à?? Lập tức xoay người về nhà đắp khăn
trắng, lão tử này cũng "dưỡng bệnh".

Hai cái người đứng đầu đều như thế, Tạ Dung một mình làm hữu

tướng sao kham nổi, có người lập tức đã đánh chủ ý tới Phó Tránh. Tuy
rằng từ khi Phó Tránh trở về không nắm nhiều thực quyền trong tay, nhưng
dù sao cũng là thầy dạy của thiên tử.

"Thái phó đại nhân, bệ hạ lâu không lâm triều cũng không phải chuyện

tốt, xin người mau thỉnh ngài ấy về đi."

Hết người này tới người khác đến cửa, tiểu thư đồng nhà họ Phó là

người đầu tiên không chịu nổi nữa: "Đại nhân à, bệ hạ bệnh rồi, ngài không
tới xem một chút sao?" Lúc này chính là thời điểm nên thể hiện quan tâm
săn sóc nha!!!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.