TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 549

ngoài cửa cung, có một lần ầm ĩ tới mức nàng phải đích thân đi ra cửa
cung, đế vương trẻ tuổi đi ủng mặt áo khoác lông cừu trắng như tuyết, hai
gò má không có tí huyết sắc nào, mệt mỏi nói: "Nếu các ngươi không muốn
trẫm sống tới sang năm thì cứ quỳ tiếp đi."

"..." Bách quan quỳ gối dưới bậc thang chịu áp lực cực lớn, xám xịt

đứng dậy bái biệt, còn quỳ nữa không phải là rủa hoàng đế bệ hạ nhanh
chết sao?!

Trở về trong điện, Sầm Duệ đón lấy cái khăn từ tay Lai Hỉ, lau sạch

bột phấn trên mặt mình, hừ một tiếng: "Đúng là không dọa không biết sợ."

"..." Bệ hạ, ngài như vậy là lừa gạt lòng thiện lương của các vị đại

nhân đó!

Ngồi quỳ trước án thư xem sách gần một canh giờ thì khi Lai Hỉ bưng

trà tới nói Trương Thái y tới thỉnh mạch bình an, Sầm Duệ nhấp một ngụm,
không để ý Lai Hỉ đang nháy nháy mắt với mình, còn nói: "Hôm trước hình
như Dục Nhi nóng người thì phải? Dẫn nó tới đây cho Trương Dịch nhìn
một cái."

Sầm Duệ nghe thấy tiếng bước chân, tập mãi thành quen đưa tay qua,

oán giận nói: "Bệnh của ta đã gần như ổn rồi, ngươi không bắt ta uống
thuốc một ngày sẽ chết sao."

"Là thuốc sẽ có ba phần độc, không uống cũng được."

Tay Sầm Duệ rụt về trong phút chốc, ngạc nhiên ngẩng đầu, nhìn Phó

Tránh vén áo quỳ xuống, giận tái mặt: "Thái Phó mạo danh thái y, cố tình
xâm nhập vào tẩm cung của trẫm là muốn vào ngục lao của Ngự sử đài
sao?"

Phó Tránh ngồi nghiêm chỉnh, từ từ nói: "Trương Thái y ở ngoài điện,

sao thần lại có tội mạo danh được? Còn nữa, không phải bệ hạ từng mệnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.