TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 644

xuyên qua giấy vẽ xem kỹ Tạ Dung: "Cô thỉnh Tạ tướng đến, không phải
để nghe lời êm tai."

"Vậy vì cái gì?" Tạ Dung ra vẻ trầm tư, thoáng chốc bừng tỉnh đại

ngộ: "Đại hoàng tử đến vì Yến Vương sao?"

"Ta nhìn tứ đệ lớn lên, nhân phẩm võ công của hắn đều thượng thừa."

Sầm Cẩn thu ánh mắt, tựa như lại biến thành thư sinh nhát gan vô hại khi
xưa: "Cho tới bây giờ ta vẫn không muốn đối địch với hắn, sau này ta đăng
cơ hắn vẫn là người đứng đầu U Vân lục châu. Chỉ cần, hắn không phải
hòn đá chắn đường ta."

Tạ Dung liên tục hít vài ngụm khí, bất đắc dĩ nói: "Chắc Đại hoàng tử

cũng nhìn ra, từ khi ta ngồi lên cái ghế hữu tướng này, Yến Vương điện hạ
đã không còn tín nhiệm ta nữa. Ta giúp đỡ bệ hạ thi hành sách lược tước
phiên, Yến Vương điện hạ kị hận ta còn không kịp, làm gì có tâm trạng
nghe ta nói một lời nữa chữ?" Xem hắn lộ vẻ nghi ngờ, tiếp tục lửa cháy đổ
thêm dầu: "Yến Vương đã oán hận từ lâu, bỏ đá xuống giếng còn không
kịp, sao có thể mạo hiểm xả thân vì triều đình đây?"

Sầm Cẩn nghe hắn nói, nửa tin nửa ngờ đánh giá hắn, cân nhắc thật

giả, cuối cùng làm như tin, quay đầu nói: "Bên ngoài đang loạn, Tạ tướng
là văn thần đi ra cũng nguy hiểm. Nếu đến rồi thì bồi cô đánh một ván cờ
đi. Đánh xong thiên hạ này cũng thay đổi."

Trong lòng Tạ Dung kêu khổ không ngừng, chỉ như vậy mà đã muốn

kéo ta xuống nước sao? Khóe mắt liếc qua khuôn mặt sợ phát run của Sầm
Dục, bình thản ung dung ngồi xuống, làm thủ thế: "Mời."

Quân đen hạ xuống được mấy đường, Tạ Dung đột nhiên hỏi: "Đại

hoàng tử vốn là huyết mạch của tiên đế, cớ gì muốn đánh cờ hiệu vì Minh
Vương chứ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.