TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 653

nên người đi ra đi vào là ngư long hỗn tạp, ngũ hồ tứ hải đều tề tụ tại đây,
nếu Sầm Duệ muốn trốn thì nơi này là lựa chọn tốt nhất.

Phía Nam Hoài Quận là Đại Thành, vừa qua buổi trưa, chợ sáng mới

kết thúc, dân chúng tụ tập ngồi cạnh cầu, cầm khăn vừa lau mồ hôi vừa cắn
lương khô, nhân tiện khoác lác với nhau. Không khí xung quanh có đủ loại
mùi hỗn tạp, mùi nước sông, mùi cá, mùi mồ hôi, mùi son phấn vây kín,
khiến Phó Tránh không thở nổi.

Nhưng trong lòng hắn không quan tâm vấn đề này, hắn không biết

Sầm Duệ ở đâu, không biết tình cảnh hiện giờ của nàng thế nào, ấm hay
lạnh, đói hay no, nàng phải đối mặt với nguy hiểm gì. Lão tử kia nói đúng,
hắn dễ bị khích tướng, bởi vì người hắn muốn tìm không phải là vị hoàng
đế phải đảm đương trọng trách một quốc gia, mà là thê tử hắn ái mộ, hắn
muốn chăm sóc và che chở như báu vật.

Cái gì mà giang sơn xã tắc, cái gì mà đại nghĩa chó má, với hắn mà

nói, giờ này khắc này, không có gì so với được với an nguy của Sầm Duệ.
Từ nhỏ Phó Tránh đã tự cao tự đại, ngạo khí bao năm qua lúc này lại trở
thành đả kích nghiêm trọng với hắn, thậm chí là không biết xoay sở, bàng
hoàng và tuyệt vọng.

"Thúc thúc, thúc giẫm vào con mèo nhỏ của cháu rồi." Giọng trẻ con

non nớt kéo Phó Tránh ra khỏi đống suy nghĩ hoang mang lo sợ.

Phó Tránh ngẩn ra, nhấc mũi chân lên, nhìn thấy hình con mèo nhỏ

gấp bằng giấy trông rất ngốc nghếch và buồn cười.

...

Trong sân nhỏ trước nghĩa địa bày một loạt quan tài, nhưng lại không

có mùi hôi như Phó Tránh tưởng, mà ngược lại từ nơi nào đó bay ra mùi
thức ăn nướng ngọt ngào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.