TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 766

việc để con bé ở một mình bên ngoài, nó chỉ khóc một cái thôi cũng vô
cùng đau lòng."

Phó Tránh bị người nói thấu tâm tư, chật vật thẹn quá hóa giận, không

tiếp tục giả bộ nghiêm túc nữa, tuy tự giận mình, nhưng vẫn nhịn không
được ngẩng đầu nhìn về phía kia. A Nhứ trong miệng phụ nhân chắc chưa
tới một tuổi, hai má phấn nộn như bánh bao đang chìm trong chăn mẫu
đơn, cũng không thấy rõ lắm.

Là con gái, Phó Tránh nghĩ thầm.

A Nhứ đang ngủ say bị cuộc trò chuyện của mẫu thân và Phó Tránh

đánh thức, bàn tay nhỏ nhắn nắm thành quyền vươn lên, ngáp một cái, đôi
mắt đen láy từ từ mở ra. Phó Tránh bất ngờ nhìn thẳng vào đôi mắt kia, A
Nhứ chưa hoàn toàn tỉnh ngủ, ngốc nghếch nhìn Phó Tránh một hồi, bỗng
cong khóe miệng cười khanh khách.

"Ôi chao, A Nhứ rất thích ngươi đấy." Phụ nhân ôm nữ nhi, vui mừng

hôn lên tay con.

Phó Tránh ngẩn ra, không hiểu sao hai má đỏ bừng, lớn thế này rồi,

đây là lần đầu tiên trực tiếp nghe thấy người ta nói thích mình...

"Phu nhân, nên đi rồi." Người đánh xe khàn khàn cắt ngang: "Nếu

không đi thì không kịp mất."

Nụ cười trên mặt phụ nhân từ từ tan đi, cố gắng cười với Phó Tránh:

"Này tiểu A Tránh, chúng ta tạm biệt thôi. Nhớ về nhà đi nhé, nào, A Nhứ,
chào tạm biệt ca ca đi."

Phó Tránh nhìn cô nhóc được nương nâng tay lên vẫy vẫy về phía hắn,

xe ngựa tiếp tục lăn bánh, đi về phía thành Ninh Châu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.