TRẢM LONG TẬP 2: TRANH ĐOẠT LONG QUYẾT - Trang 168

Jack giật khẩu súng trên tay Lục Kiều Kiều đặt lên bàn, hằn học nói:

"Shit! Làm lại!" Nói đoạn, liền cởi chiếc khăn hình tam giác trên cổ xuống.

Gần nửa đêm, trăng tàn lơ lửng phía Tây bầu trời, dưới ánh trăng, vẫn có

thể trông thấy bóng người trên mặt đất.

An Long Nhi mặc áo ngắn, lén lút bò tới mái ngói phòng số mười bảy,

nằm rạp xuống, rúc đầu vào rãnh trên mái, áp tai vào mặt ngói chăm chú
lắng nghe. Một hồi lâu,

nó vẫn không nghe thấy bất cứ âm thanh nào, bèn đưa tay lần mò xung

quanh, xem có mảnh ngói nào lỏng không, nếu rút được ra, có thể quan sát
được tình hình trong

phòng, đồng thời nghe thấy âm thanh bên trong.

Quả nhiên có một mảnh ngói hơi lỏng lẻo, nó liền chậm rãi nhích người

ra phía đó, kê đầu mình lên phía trên mảnh ngói ấy, ngấm ngầm dùng lực cổ
tay và ngón tay đẩy

mảnh ngói ra một khe hở nhỏ. Từ trong phòng hé ra một tia sáng, An

Long Nhi nhìn qua khe hở thấy Đặng Nghiêu đang ngồi xếp bằng tròn trên
giường, xung quanh

thắp tám ngọn đèn dầu, dưới mỗi ngọn đèn đều đè một lá bùa màu vàng.

Đèn dầu quây thành một vòng tròn lớn, Đặng Nghiêu ngồi chính giữa vòng
tròn ấy, hai mu bàn

tay ép vào nhau, ngón út và ngón cái đan chéo, vòng tay ôm trước mặt.

An Long Nhi thầm nghĩ: "Đây là thủ ấn gì vậy?"

Chỉ thấy Đặng Nghiêu để mình trần, ngực quấn mấy lớp băng trắng, trên

người ánh lên sắc đỏ sậm. An Long Nhi kinh ngạc phát hiện ra, bình thường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.