TRẢM LONG TẬP 2: TRANH ĐOẠT LONG QUYẾT - Trang 346

ra một chùm đường cong màu bạch ngọc đẹp đẽ, An Thanh Nguyên xòe
bàn tay vỗ xuống trán cô, hét lên một tiếng: "Tan!" toàn thân Lục Kiều Kiều
liền mềm nhũn ra dựa vào lòng An Thanh Viễn.

Xương cốt và cơ thịt khắp người cô đều đau như bị ai vặn đứt lìa, ngẩng

đầu lên nhìn thấy nhị ca từ nhỏ đã thân thiết nhất với mình, nước mắt liền
trào ra. Nhưng Lục Kiều Kiều không có thời gian để khóc, cô trông thấy hai
đại hán còn lại đã quây lấy Tôn Tồn Chân đang nổi điên vung gậy đập loạn
xạ.

Cô lớn tiếng gọi: "Đừng đánh y, y là bạn tôi đấy, y bị người ta ếm bùa

lên rồi!"

An Thanh Nguyên nói: "Dùng bùa phép gì vậy, sao hắn cứ đập loạn xạ

như thế?"

Lục Kiều Kiều đáp: "Muội không biết, đại ca mau cứu y với...''

Cô vùng vẫy muốn chạy lại xem An Long Nhi, An Thanh Viễn liền bế

bổng cô lên đi ra phía đó, An Long Nhi nằm gục dưới đất bất động. Lục
Kiều Kiều từ nãy vẫn quan sát nó và hai người lớn chiến đấu, trong ấn
tượng của cô, lúc về sau này An Long Nhi không hề trúng đao, vết thương
chủ yếu của nó nằm ở trên lưng.

Lục Kiều Kiều sờ mũi An Long Nhi, thấy vẫn còn hơi thở, liền ngẩng

đầu lên nói: "Nhị ca, giúp muội cứu thằng nhỏ này, muội vẫn còn một người
bạn không thấy đâu, muội phải đi tìm anh ta..."

An Thanh Viễn gãi gãi đầu, nói: "Tiểu Như kiếm đâu ra lắm bạn thế?"

Lục Kiều Kiều gượng đứng lên, loạng choạng định quay lại trận địa máu

loang đầy đất lúc nãy. An Thanh Viễn bèn kêu lên: "Đại Hải ca, Thuận Tử
ca, cứ mặc kệ tên điên đó đã, qua đây cứu đứa nhỏ này, tôi và em gái ra bên
kia một chút..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.