TRẢM LONG TẬP 2: TRANH ĐOẠT LONG QUYẾT - Trang 451

nhiệm vụ, đằng nào y cũng không còn bát tự, cấp trên không truy được, coi
như người chết là xong chuyện.

Lục Kiều Kiều nói: "Tôn Tồn Chân chữa khỏi, coi như bỏ qua, chúng tôi

đều nhất trí cho rằng huynh không phải kẻ xấu xa tột độ, tin rằng huynh
cũng có chỗ khó xử, nhưng huynh phải khai ra, các người đang làm gì? Tại
sao cứ đuổi theo tôi như vậy?"

Đặng Nghiêu ra vẻ khó xử: "Tôi là công sai, việc công phải làm, có vợ

có con phải nuôi, làm xong chuyện lại phải về kinh báo cáo; tôi cũng không
muốn thương tổn đến ai, mọi người làm tốt việc của mình là xong. Kiều
Kiều, tôi nói với cô..."

Đặng Nghiêu nói tới đây, liền đưa mắt nhìn Vô Vị đại sư và Tôn Tồn

Chân đang nhích tới gần. Lục Kiều Kiều gật đầu nói: "Đều là người nhà cả,
huynh cứ nói đi..."

"Cấp trên nhất quyết phải lấy cho bằng được Long Quyết của nhà các

người đấy, cô chỉ cần giao ra, triều đình sẽ phong thưởng; cô là nhân tài
phong thủy, hiện giờ triều đình cầu tài như khát nước, nếu cô hợp tác với
bọn tôi, làm tốt chuyện này, năm nào cũng có đầy bổng lộc, nửa đời sau cô
không cần phải lo nghĩ gì nữa. Cô chạy trốn làm gì chứ?"

Đặng Nghiêu vừa dứt lời, Lục Kiều Kiều lập tức nói ngay: "Đúng vậy,

tại sao tôi phải chạy chứ? Chẳng phải do các người ra tay trước hay sao?
Tính tôi thế nào huynh biết rồi còn gì, mua chuộc tôi là xong, suốt dọc
đường cứ dọa tôi, tôi đương nhiên phải chạy trốn rồi... Đấy, tại sao không
nói với tôi ngay từ đầu đi? Hừ... hừ..."

Lục Kiều Kiều cười khẩy nhìn Đặng Nghiêu, chỉ nghe y đáp: "Đó đều

do Quốc sư sắp xếp, cô quen thân với nhà tôi như vậy, sao tôi lại ra tay
nặng với cô được chứ?

Tôi mà là Quốc sư, thì đã mua chuộc cô từ lâu rồi..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.