TRẢM LONG TẬP 2: TRANH ĐOẠT LONG QUYẾT - Trang 533

phảng phất nụ cười như thường ngày nữa, mà mím chặt lại, cả người toát
lên khí thế hừng hực.

Lục Kiều Kiều biết Đặng Nghiêu đã làm phản, y sẽ không quay lại bên

cạnh An Thanh Nguyên nữa, cô chạy tới chỗ họ Đặng, kéo ống tay y, cùng
chui vào lỗ hổng trên tường.

Đặng Nghiêu gạt tay cô, đỡ lưng Lục Kiều Kiều đẩy cô ra ngoài. Đúng

lúc này, trên đầu họ vang lên một tràng tiếng “lách cách” dồn dập, Đặng
Nghiêu vừa nghe thấy, cánh tay đang đẩy Lục Kiều Kiều ra liền giật ngược
về, kéo cô vào bên trong tường, liên tiếp lùi ba bốn bước, rồi nhảy ra xa
mấy trượng…

Jack vô cùng quen thuộc với loại âm thanh này, đây là Địa để lôi pháp

của huynh đệ Mục Linh Mục Thác, trong trận chiến trên đỉnh Phù Dung,
anh suýt nữa đã chết trong tay họ. Lần này vừa nghe thấy tiếng, anh lập tức
phối hợp, lùi lại né tránh theo Đặng Nghiêu. Cả bọn vừa mới lùi ra, mặt đất
dưới cái hốc trên tường đã vọt ra một đạo sấm sét, làm bụi và đá vụn bắn
tung tóe.

Đặng Nghiêu thấy đạo sấm sét xuất hiện, đương nhiên cũng biết anh em

họ Mục từ phía sau núi vòng tới quần thể miếu mạo chặn đánh, bèn nói với
Lục Kiều Kiều và Jack: “Lùi lại mau, bọn chúng lợi hại lắm.” Lời còn chưa
dứt, trong hốc tường đã có tên bắn ra vèo vèo, mang theo tiếng rít gió sượt
qua bên cạnh họ, ba người nhanh nhặn lách vào một đại điện ẩn trốn.

Jack dùng súng áp chế đám binh sĩ do anh em họ Mục dẫn theo, Lục

Kiều Kiều thở hổn hển nói với Đặng Nghiêu: “Đặng đại ca, lần này huynh
tiêu đời rồi, vợ con huynh vẫn còn ở Quảng Châu kia mà… hay là huynh ra
ngoài đầu hàng đi, để bọn tôi tự chạy là được rồi…”

Đặng Nghiêu ngồi xổm xuống dưới đất, phủi bụi trên người nói: “Chậc,

nói sao nhỉ? Quảng Châu cũng không phải nơi thái bình, tôi đã bàn với lão

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.