TRẢM LONG TẬP 4: THIÊN ĐỊA PHONG THỦY - Trang 144

“Vậy...” A Đồ cách cách bối rối nhìn Lục Kiều Kiều, Lục Kiều Kiều vỗ

vỗ lên tay cô bảo: “Thỏ con à, giờ chúng ta cái gì cũng có, các người cái gì
cũng không có, đừng đề cập đến giá cả nữa, bằng không chọc cho mấy
nghìn nữ binh này nổi giận, kéo xuống núi cướp trại thì bốn ngàn binh lính
dưới kia chẳng biết còn bao nhiêu người về được Quảng Châu đâu. Em
không phát hiện ra ư? Nửa năm nay chúng ta vẫn nương tay không chủ động
tấn công, em nghĩ là tại sao nào? Vì chị đoán rằng em ở dưới núi, nếu Thiên
quân không cẩn thận lỡ giết mất cô bé đáng yêu như em, chị sẽ áy náy lắm
đó.”

A Đồ cách cách nhìn thấy vẻ chân thành trong mắt Lục Kiều Kiều, biết

câu này không phải nói đùa, liền cảm kích gật đầu. Lục Kiều Kiều bèn gọi
văn thư thảo chiến báo, A Đồ cách cách ghé lại ngồi xuống bên cô, hỏi: “Chị
Kiều có biết A Văn ở đâu không?”

Lục Kiều Kiều kinh ngạc nhìn A Đồ cách cách, miệng há ra hồi lâu không

thốt nên lời, khó khăn lắm mới nặn ra được một câu: “Em chịu khổ ở đây
nửa năm nay là vì chuyện này ư?”

Thấy A Đồ cách cách chăm chú nhìn mình, Lục Kiều Kiều thở dài: “Em

là người Mãn, cậu ta là đệ tử Hồng môn, chỉ chăm chắm phản Thanh phục
Minh, hai người sao có thể ở bên nhau được?”

“Chẳng phải chị Kiều cũng thành thân với Jack đấy ư?”

“Nhưng nước Mỹ và Trung Quốc đâu có đánh nhau.”

“Nếu đánh nhau thì sao?”

Thấy A Đồ cách cách cứ vặn riết, Lục Kiều Kiều ấp úng đáp: “Vốn dĩ

không đánh mà, nếu có đánh cũng chẳng liên quan gì đến chúng ta... Nói thế
này vậy, chuyện của chị và Jack không giống chuyện của em, dù em có tìm
thấy cậu ta, thì người ta cũng phải thích em mới được chứ?”

“Em đối tốt với cậu ta, sao cậu ta có thể không thích em?”

Lục Kiều Kiều bật cười: “Vậy... Em đối tốt với người ta là người ta phải

thích em ư?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.