TRẢM LONG TẬP 4: THIÊN ĐỊA PHONG THỦY - Trang 65

trước Hữu Hiên tiên sinh, ghé đầu lại nhìn mặt, rồi giơ tay vuốt chòm râu
bạc của ông: “Ngươi bao nhiêu tuổi rồi?”

Hữu Hiên tiên sinh thẳng thắn: “Năm mươi lăm.”

“Ta thấy ngươi phải đến bảy mươi lăm rồi ấy. Một tháng nhận lương bao

nhiêu?”

Nghe câu hỏi này, An Long Nhi lo ngay ngáy, ai mà biết được quân

Thanh phát lương bao nhiêu cơ chứ. Song Hữu Hiên tiên sinh lại chống
trường thương ưỡn ngực đáp: “Một lạng bảy phân bạc.”

“Tốt, tốt, lính già lợi thật đấy.” Dứt lời, viên quan cao kều quay sang cười

hỏi Kim Lập Đức: “Lục doanh chúng ta có hạng lính già đến thế này ư?”

Kim Lập Đức bước đến kéo viên quan kia ra nói nhỏ: “Trương bả tổng, kẻ

làm quan lớn như ngài còn làm khó người già làm gì, thà trả lương thấp một
chút để góp cho đủ quân số còn hơn ăn khống, bằng không lúc đánh nhau
thật chúng ta moi đâu ra binh sĩ cho triều đình? Vào đây vào đây, tôi cho
ngài xem cái này...” Nói rồi hắn quay sang xua xua tay với An Long Nhi:
“Đi đi đi đi, phải làm gì thì làm đi, bên này không có việc gì thì sang bên kia
xem xem, mau...”

An Long Nhi vẫn đứng yên bất động, mắt nhìn chằm chằm vào thành vải,

Kim Lập Đức nhận thấy sát khí lạnh lẽo trong mắt cậu, biết cậu muốn kiểm
chứng xem bên trong có phải đài trảm long hay không, bèn vén lớp màn vải
lên, để mấy viên quan lục tục đi vào. An Long Nhi nhìn vào trong, thấy chỉ
có bàn ghế và lều lán che nắng, bèn rảo bước men theo tường ngoài thành
vải đi tiếp.

Đi được mấy bước, An Long Nhi chợt nghe bên trong thành vải có người

đang đi song song với mình, lại nghe tiếng Kim Lập Đức sang sảng ngâm:
“Muốn trảm Liêm Trinh phá Tham Lang, quỷ tinh bên dưới sát cơ tàng, thái
bình chém giết làm chi nữa, hảo hán giúp vua khắp triều đường.”

Một giọng hỏi: “Kim đại nhân thật có nhã hứng, đây là thơ của ai vậy, sao

tôi chưa từng nghe?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.