TRĂM NĂM CÔ ĐƠN - Trang 225

người ta đã giáo dưỡng nàng như thế đấy. Ngay từ thuở mới hiểu biết chút
ít, nàng còn nhớ mình vẫn được ngồi trên chiếc bô bằng vàng có khắc gia
huy dòng họ mình để ì đái. Lần đầu tiên bước ra khỏi nhà là lúc nàng đã
mười hai tuổi, ch trên một chiếc xe ngựa chỉ cần chạy qua hai ô phố để đến
tu viện.
Những cô bạn cùng lớp đều ngạc nhiên rằng người ta tách riêng nàng ra,
cho nàng ngồi trên một chiếc ghế dựa rất cao, và rằng ngay cả trong lúc vui
chơi nàng cũng không chơi chung với họ. "Cô ấy rất khác đấy", các nữ tu sĩ
giải thích cho họ, "Cô ấy sẽ là hoàng hậu đấy". Các bạn gái của nàng tin
điều đó, bởi vì ngay từ lúc ấy nàng đã là một cô gái xinh đẹp, khác thường
và kín đáo nhất. Tám năm sau, sau khi đã học làm thơ bằng chữ Latinh, đã
học chơi đàn clavơxanh(1) học đàm đạo với các công tử về nghề nuôi chim
ưng, với các dực Giám mục về môn thần học chuyên biện giải cho tôn giáo,
học tranh luận với các chính khách ngoại quốc về các vấn đề nhà nước và
với Giáo hoàng về các vấn đề của Thượng đế, nàng trở về nhà cha mẹ mình
để lại tết những chiếc mũ tang bằng lá cây palma. Nàng thấy nhà mình
quang sạch đồ đạc. Hầu như chỉ còn những giường tủ không có giá trị, các
ngọn đèn chùm, và bộ đồ ăn bằng bạc, bởi vì những đồ dùng có giá trị đều
bị bán dần bán mòn để lấy tiền trang trải các khoản chi phí cho việc dạy dỗ
nàng. Mẹ nàng đã từ trần vì cơn sốt lúc năm giờ chiều. Cha nàng, đông
Phecnanđô, mặc đồ đen, với áo cổ cồn và một chiếc xà tích vàng vắt chéo
ngang ngực, vào các ngày thứ hai đưa cho nàng một đồng tiền bạc để chi
dùng ăn uống, rồi cụ mang đi những chiếc mũ tang tết lá cây palma vừa
làm xong tuần trước. Phần lớn buổi ban ngày cụ ở lì trong phòng riêng, và
trong những dịp hiếm hoi cụ mới đi ra ngoài đường cái nhưng lại vội trở về
nhà trước lúc sáu giờ tối để cùng nàng đọc kinh Rôsariô. Không bao giờ
chơi thân với một ai. Không bao giờ nghe nói về những cuộc nội chiến
đang làm tổn thương đất nước. Không bao giờ bỏ nghe các buổi tập đàn
pianô vào lúc ba giờ chiều. Vào lúc nàng bắt đầu vỡ mộng mình sẽ là
hoàng hậu thì ở ngoài cửa chính vang lên tiếng vồ gọi cửa nện khẩn cấp,
nàng vội mở cửa cho một quân nhân bảnh bao, điệu bộ khoan thai, trên má
mang một vết sẹo và trên ngực gài tấm huy chương vàng. ông ta vào đàm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.