TRĂM NĂM CÔ ĐƠN - Trang 227

chữ viết của nó đã nhom đi trên tấm bìa các tông cũ. Kể từ lúc anh đến cho
tới buổi sáng Phecnanđa để lại ngôi nhà cho Ðức mẹ Toàn năng trông nom,
lúc nào anh và nàng cũng tất bật đến mức hầu như không đủ thời gian cho
các cô nữ tu sĩ kịp may bộ đồ cô dâu. Họ bận rộn lo nhét những ngọn đèn
chùm, những bộ đồ ăn bằng bạc, và những thứ vô dụng nhiều vô kể của cái
gia đình quý tộc đã khánh kiệt từng tồn tại hai thế kỷ này vào sáu chiếc
thùng lớn. Ðông Phecnanđô từ chối lời mời cùng đi với họ. Cụ hứa sẽ đi
khi nào đã hoàn thành các lời hứa của mình. Kể từ lúc cúi mình làm dấu
ban phức cho con gái, cụ lại đóng kín cửa để ở lý trong phòng, viết thư
bằng thơ có kèm theo những hình trang trí bi thương và con dấu gia huy,
vốn là những thứ qua đó Phecnanđa và cha nàng có quan hệ trực tiếp với
đời thường. Đối với Phecnanđa, ngày ấy là ngày sinh đích thực của nàng.
Đối với Aurêlianô Sêgunđô, ngày ấy là ngày mở đầu đồng thời là ngày kết
thúc hạnh phúc của anh.
Phecnanđa mang theo mình một cuốn lịch quý và một chùm thìa khoá mạ
vàng trong đó vị cha cố làm thầy giáo của nàng đã dùng mực luôn tươi màu
đánh dấu những ngày kiêng nhập phòng. Nếu không kể tuần lễ Thánh,
những ngày chủ nhật, những ngày buộc phải nghe kinh mixa, những ngày
thứ sáu đầu tiên của một tháng, những ngày tế thần và những ngày hành
kinh, là những ngày nhất thiết phải kiêng cữ, cuốn lịch bổ ích của nàng chỉ
còn lại bốn mươi hai ngày được tự do nằm rải rác trong tấm mạng nhện
những dấu gạch chữ thập còn tươi màu mực. Aurêlianô Sêgunđô cho rằng
thời gian sẽ quật đổ bức rào trở ngại đó, đã kéo dài tiệc cưới quá thời gian
quy định. Mệt mỏi vì còn phải sai đổ vỏ chai rượu Brandy và rượu sâm
banh ra thùng rác để ngôi nhà được gọn gàng, và đồng thời tò mò thấy rằng
cô dâu chú rể đã không đi ngủ cùng một giờ lại còn ngủ tại hai phòng biệt
lập trong lúc pháo vẫn nổ, nhạc vẫn cử, gia súc vẫn bị giết, Ucsula nhớ lại
kinh nghiệm sống của chính mình và tự hỏi không biết có phải Phecnanđa
cũng thắt chiếc thắt lưng trinh tiết mà sớm hay muộn sẽ gây nên những lời
bình phẩm độc địa của dân làng và là cội nguồn của tấn bi kịch hay không.
Nhưng Phecnanđa đã thú nhận với cụ rằng nàng chỉ phải đợi qua hai tuần
trước khi được phép ăn nằm lần đầu tiên với chồng mình. Quả nhiên hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.