TRĂM NĂM CÔ ĐƠN - Trang 248

thường gây ra nỗi kinh hoàng và sự giày vò nội tâm cho họ ngay cả sau khi
nàng đã đi qua hàng giờ rồi. Những trang nam nhi lọc lõi trước những đau
khổ vì tình, được thử thách khắp đó đây đều khẳng định rằng họ chưa từng
bao giờ lại có cảm giác thèm khát đến như vậy trước làn hơi tự nhiên của
Rêmêđiôt - Người dẹp. Ở hành lang đặt những chậu cây thu hải đường, ở
phòng khách, ở bất cứ góc nào trong nhà, người ta có thể chỉ đích vào nơi
nàng đã đứng và thời gian chính xác lúc nàng rời đi. Cái dấu vết ấy rõ ràng,
không lẫn lộn được, nhưng không ai trong gia đình nhận ra vì từ lâu nó đã
hoà nhập vào cái mùi hàng ngày trong nhà, còn những khách lạ thì dễ dàng
nhận ra ngay. Vì vậy duy chỉ có bọn họ hiểu được rằng viên chỉ huy trẻ tuổi
của đội gác có lẽ đã chết vì tình, và một chàng công từ từ xa đến có lẽ đã
tuyệt vọng. Không biết gì tới khung cảnh xao động và trạng thái tai ương
nghiệt ngã do mỗi cử chỉ, mỗi bước đi của mình gây ra, Rêmêđiôt - Người
đẹp luôn cư xử với mọi người không chút tà tâm và vẫn làm cho họ sầu não
trước sự hoan hỉ ngây thơ của nàng. Khi Ucsula bắt nàng phải vào ăn cơm
trong bếp cùng với Amaranta để cho đám khách lạ khỏi trông thấy, thì nàng
lại cảm thấy dễ chịu hơn, bởi vì rốt cuộc nàng càng được tự do thoải mái.
Thực ra nàng ăn cơm ở đâu cũng vậy thôi, và không phải vào giờ qui định
mà hễ thích lúc nào thì nàng ăn lúc ấy. Khoảng ba giờ sáng nàng đã dậy ăn,
rồi ngủ suốt cả ngày, và suốt mấy tháng trời nàng ăn uống chẳng theo giờ
giấc nào, cho đến khi một sự tình cờ nào đó đưa nàng trở lại trật tự cũ. Khi
mọi việc đều suôn sẻ thì mười một giờ trưa nàng mới dậy và chui vào trong
nhà tắm khoá cửa lại và cứ thế trần truồng dầm mình trong bồn tắm hàng
vài giờ liền, vừa giết những con bò cạp vừa rũ đi cơn buồn ngủ kéo dài. Sau
đó nàng lấy chiếc gáo bằng quả bầu khô múc llước trong vại dội ào ào lên
người. Buổi tắm cử kéo dài, tỉ mỉ, thích thú trong cái khung cảnh tịch mịch
trang nghiêm, mà nếu ai không biết rõ nàng thì chắc hẳn sẽ nghĩ rằng nàng
đang say mê chăm chút cơ thể mình. Nhưng đối với nàng, cái nghi thức
đơn điệu kia chẳng có gì là khêu gợi, và đó chỉ là cách tiêu khiển thì giờ
trong lúc nàng đói. Có hôm khi nàng bắt đầu tắm, một người khách lạ dỡ
một viên ngói trên nóc nhìn xuống, và chàng ta như nghẹt thở trước tấm
thân ngà ngọc ấy. Nàng nhìn thấy đôi mắt trân trân kia qua lỗ trống trên mái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.