TRĂM NĂM CÔ ĐƠN - Trang 275

phải người kia đã là người được gọi là Aurêlianô. Không một ai hay biết
những chi tiết nhỏ nhặt trong đời riêng của ông. Có những thời kỳ người ta
được biết ông không ở một chỗ nào cho thực cụ thể, có lúc ông nuôi gà
chọi ở nhà Pila Tecnêra, và thỉnh thoảng ông ngủ lại đấy, nhưng hầu hết các
đêm ông ngủ lại tại các phòng ngủ của bọn gái làng chơi. Ông sống lang
bạt kỳ hồ, không mảy may xúc cảm, không mảy may ham muốn, như thể
một ngôi sao rực sáng trong vũ trụ của Ucsula.
Thực ra, Hôsê Accađiô Sêgunđô không phải là người của gia đình này và
cũng sẽ chẳng bao giờ là người của một gia đình nào khác, kể từ buổi sáng
sớm xa xưa kia, cái buổi sáng sớm đại tá Hêrinênđô Mackêt dẫn ông vào
trại lính không phải để xem buổi hành hình mà là để cho đến chết ông sẽ
không bao giờ quên cái nụ cười buồn thảm có pha chút mai mỉa của kẻ bị
hành hình. Ðó không chỉ là kỷ niệm xưa nhất mà còn là kỷ niệm duy nhất
thời niên thiếu của ông. Còn kỷ niệm khác, kỷ niệm về một cụ già mặc
chiếc áo khoác cổ lỗ, đội chiếc mũ cánh quạ ngồi ngay trước cửa sổ rực
sáng kể những điều kỳ diệu, ông vẫn không xác định được nó thuộc về thời
kỳ nào. Ðó là một kỷ niệm mờ ảo, hoàn toàn không cần thiết cho những sự
dạy dỗ hay cho nỗi hoài nhớ, nó trái với kỷ niệm của kẻ bị hành hình mà
trên thực tế kỷ niệm này đã định hướng cho đời ông, và nó trở về trong trí
nhớ của ông ngày một trong sáng hơn giữa lúc ông đã già dặn, cứ như thể
sự diễn tiến của thời gian đưa ông từ từ tới đó Ucsula định lợi dụng ông để
ông khiến cho đại tá Aurêlianô Buênđya từ bỏ xưởng kim hoàn, nơi ngài tự
giam hãm mình. "Chắt hãy thuyết phục ông trẻ đi xem phim đi", cụ nói với
ông. "Dẫu rằng nó không thính phim ảnh thì ít ra nó cũng có dịp được thở
hít không khí trong lành chứ". Song cũng chẳng bao lâu cụ nhận ra rằng
ông cũng y hệt như ngài đại tá, chẳng đếm xỉa gì đến những lời van nài của
mình, và nhận ra rằng ông cũng đã bị bọc kín bởi sự chai lì trước mọi tình
cảm âu yếm. Mặc dù cụ không biết và không một ai biết hai người bàn bạc
cái gì trong những lúc trò chuyện rất lâu tại xưởng kim hoàn, cụ đã hiểu
rằng đó là hai thành viên duy nhất của gia đình dường như gắn bó với nhau
bởi những mối đồng cảm sâu sắc.
Thực ra, ngay cả Hôsê Accađiô Sêgunđô càng không thể lôi được ngài đại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.