TRĂM NĂM CÔ ĐƠN - Trang 282

tiểu dương cầm mà cô theo đuổi chỉ để khỏi va chạm với bà mẹ cố chấp của
mình. Trong buổi lễ bế giảng, cô có cảm giác hân hoan rằng tấm bằng được
viết với những con chữ gôtích và những chữ viết hoa có hình trang trí kèm
theo sẽ giải thoát cô khỏi lời cam kết mà cô đã chấp nhận không phải chỉ để
vâng lời, cũng chẳng phải để yên thân, và cô tin rằng kể từ phút giây này,
ngay cả Phecnanđa cố chấp cũng sẽ khỏi phải bận tâm đến cây đàn đã bị
các cô nữ tu sĩ coi là vật lỗi thời trong viện bảo tàng. Trong những năm đầu
tiên, cô tin rằng những tính toán của mình sai bét bởi vì sau khi một nửa thị
trấn đã ngủ rồi, thì không chỉ trong phòng khách nhà cô, mà trong không
biết bao nhiêu buổi vui chung, các buổi họp mặt ở nhà trường và các buổi
lễ kỉ niệm được tổ chức ở Macônđô, mẹ cô vẫn tiếp tục mời đến những
thính giả mới mà bà biết chắc họ có khả năng đánh giá những phẩm chất
của cô con gái. Sau khi Amaranta mất và chỉ đến khi ấy thôi, khi mà mọi
người đều không bước chân ra khỏi nhà trong thời gian để tang, Mêmê mới
có thể hoàn toàn không bị lệ thuộc vào cây đàn tiểu dương cầm và có thể
bỏ quên chùm chìa khoá ở bất kỳ tủ quản áo nào mà không còn phải lo
Phecnanđa sẽ khó chịu lục soát xem lúc nào và ai đã làm mất thìa khoá.
Mêmê chịu đựng những sự phô trương của mẹ với lòng nhẫn nại mà cô đã
có trong lúc học. Ðó là cái giá cô phải trả cho tự do của mình. Phecnanđa
quá đỗi sung sướng trước thái độ hiền lành của con gái, quá đỗi tự hào
trước lòng thán phục của mọi người đối với tài nặng của cô, đến mức bà
không ngăn cản việc các cô bạn gái đến chơi chật cả nhà, việc cô đi chơi cả
buổi chiều ở ngoài đồng chuối và đi xem những bộ phim luôn được cha
Antôniô Isaben công khai cho phép chiếu cùng với Aurêlianô Sêgunđô
hoặc với các bà bạn tin cậy của gia đình. Trong những lúc vui vẻ ấy, những
sở thích đích thực của Mêmê được bộc lộ rõ nét. Hạnh phúc của cô ở đầu
bên kia của kỷ cương nền nếp, trong các cuộc vui ồn ĩ, trong các cuộc nói
chuyện tầm phào về tình yêu, trong những buổi các cô gái khoá trái cửa
buồng để cùng nhau tập hút thuốc lá và nói về bọn con trai, và đã có lần họ
chuyền tay nhau tu hết ba chai rượu trắng rồi cuối cùng họ khoả thân để so
đọ các bộ phận trên cơ thể mình. Sẽ chẳng bao giờ Mêmê quên dược cái
đêm cô bước vào nhà miệng nhai rễ cam thảo và vì không ai phát hiện ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.