TRĂM NĂM CÔ ĐƠN - Trang 289

được cách đánh đổ hoàn toàn những khát vọng ấy ngay cả trong hành động
tuyệt vọng nhất của tuổi già; ấy là lúc tắm cho thằng bé Hôsê Accađiô ba
năm trước khi gửi nó đi học và bà đã mân mê nó không như một người bà
đối với đứa cháu mà lại như một người đàn bà đối với người đàn ông, như
chính cô điếm tân thời đã làm theo lời đồn của thiên hạ và như chính bà ở
tuổi mười hai, mười bốn từng muốn làm đối với Piêtrô Crêspi, khi thấy
chàng vận quần áo khiêu vũ và tay cầm cây gậy chỉ huy huyền diệu để lấy
nhịp từ chiếc máy đo nhịp. Ðôi lúc cái vết sẹo trên tay kia khiến bà đau khổ
vì đã để nó theo mình và đôi lúc nó khiến bà giận dữ quá đỗi đến mức phải
lấy kim châm vào các ngón tay, nhưng cái vườn ổi chín rộ thơm lựng của
tình yêu đang tiến dần tới cõi chết làm bà đau khổ hơn cả, khiến bà giận dữ
hơn cả và cay đắng hơn cả. Như đại tá Aurêlianô Buênđya nghĩ đến chiến
tranh, Amaranta nghĩ tới Rêbêca, nghĩa là không thể đừng được. Nhưng
trong lúc anh trai bà đã tìm được cách làm cho những kỷ niệm ấy khô cằn
đi thì bà chỉ tìm cách khiến chúng nóng bỏng thêm. Ðiều duy nhất bà cầu
khẩn Thượng đế trong rất nhiều năm là ngài đừng để bà chết trước Rêbêca.
Cứ mỗi bận bà đi qua nhà Rêbêca và nhận thấy ngôi nhà đang ngày một đổ
nát thì bà cảm thấy sung sướng với ý nghĩ Thượng đế đang nghe lời cầu
khẩn của mình.
Có một buổi chiều, khi đang may vá ở ngoài hành lang, một ý nghĩ sáng tỏ
bỗng nảy sinh trong tâm trí bà và bà thấy rằng bà sẽ ngồi ở ngay chính cái
chỗ ấy, trong chính tư thế ấy và cũng trong chính ánh sáng ấy, khi người ta
mang tin Rêbêca đến cho mình. Bà ngồi đợi tin ấy như ai đó đợi một bức
thư, và rõ ràng là có thời kỳ bà dứt hết cúc để rồi đơm lại, chả là vì ngồi rồi
không thể địch nổi với ngồi chờ vốn dài lê thê và đau khổ hơn nhiều. Trong
gia đình không một ai biết rằng Amaranta lúc này dệt một tấm khăn liệm
quý giá cho Rêbêca. Sau đó, khi Aurêlianô Tristê kể chuyện rằng anh đã
thấy bà ta biến thành một bóng ma da dẻ nhăn nheo và trên đầu lơ thơ còn
lại mấy mớ tóc vàng thì bà chẳng ngạc nhiên tí nào bởi vì hình ảnh được
miêu tả ấy đúng y hệt với hình ảnh Rêbêca mà bà đã mường tượng thấy từ
rất lâu. Bà đã quyết định dựng lại thi hài Rêbêca, lấy sáp đánh cho da mặt
Rêbêca căng mọng lên và lấy tóc của các bức tượng thánh để làm cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.