TRĂM NĂM CÔ ĐƠN - Trang 293

nghèo và bà chỉ để lại trên chiếc quan tài mộc mạc được làm bằng những
tấm ván không bào một bộ quần áo sẽ thay và một đôi hài nhung kẻ mà bà
sẽ đi trong cõi chết. Cái sự thận trọng ấy không vô ích khi bà nhớ lại rằng
lúc đại tá Aurêlianô Buênđya chết, bà đã phải sắm cho ngài một đôi giày
mới vì ngài chỉ còn lại có đôi dép lê dùng trong xưởng kim hoàn. Trước lúc
năm giờ một ít, Aurêlianô Sêgunđô về tìm Mêmê để cùng đi dự một buổi
hoà nhạc và ông ngạc nhiên thấy ngôi nhà đã được chuẩn bị cho đám tang.
Nếu có ai đang sống vào giờ này chính lại là Amaranta khoẻ mạnh, người
mà thời gian vẫn còn đủ cho bà cắt đi những nốt sần chai trên da dẻ.
Aurêlianô Sêgunđô và Mêmê tạm biệt bà bằng những lời chào chế giễu và
hứa với bà rằng ngày thứ bảy tới cha con mình sẽ tổ chức một cuộc vui của
ngày phục sinh. Bị lôi cuốn bởi những lời đồn của dân chúng nói rằng
Amaranta Buênđya đang nhận thư để chuyển đến tay người chết, cha
Antômô Isaben mang bánh thánh ban cho người hấp hối tới nhà vào lúc
năm giờ và cha buộc phải chờ mười lăm phút để đọi người sắp chết từ nhà
tắm đi ra. Khi thấy bà xuất hiện với chiếc áo ngủ bằng vải bông và mái tóc
buông xoã ngang lưng thì vị cha cố già lão tin rằng đó là một trò cười rồi
lập tức bãi bỏ việc làm lễ sám hối. Tuy nhiên, cha nghĩ rằng cần tranh thủ
dịp này để buộc Amaranta xưng tội vì sao hai mươi năm hay không hề đi
nhà thờ. Amaranta đã trả lời cha một cách thật giản dị rằng bà thấy chẳng
cần phải tham dự bất kỳ một buổi lễ nhà thờ nào vì lương tri mình lúc nào
cũng rất trong sạch. Phecnanđa đâm bực bội không cắn phải giữ mồm giữ
miệng, đã hỏi thật to rằng Amaranta sẽ còn phạm một tội kinh tởm nào hơn
khi bà ta mong muốn một cái chết phạm thánh không chịu xưng tội vì xấu
hổ. Thế là Amaranta đi nằm, và buộc Ucsula công khai chứng thực con
người trinh tiết của mình.
- Ðừng có mà tưởng nhé, - bà gào thật to cốt để Phecnanđa nghe rõ, -
Amaranta Buênđya sẽ đi khỏi thế gian này như đã sinh ra trên thế gian này.
Bà không ngồi dậy nữa. Bà nằm dựa trên gối như thể ốm thực, tết những
bím tóc đuôi sam dài rồi cuộn lại ngang tai, như thần chết đã bảo bà rằng
nên nằm vào quan tài. Sau đó bà đòi Ucsula mang cho mình chiếc gương,
và lần đầu tiên trong bốn mươi năm nay bà nhìn gương mặt xương xấu đi vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.