TRĂM NĂM CÔ ĐƠN - Trang 295

không thấy Mêmê đến thăm nữa. Cụ biết rằng cô trang điểm quá sớm, rằng
cô không lúc nào được thư thả tâm hồn trong lúc đợi tới giờ đi chơi, rằng
suốt đêm cô quằn quại trên giường ở căn phòng bên cạnh, và rằng cánh bay
của một thứ bướm làm day dứt tâm hồn cô. Có lần cụ đã nghe thấy người ta
bảo mình rằng cô đi xem phim cùng với Aurêlianô Sêgunđô và Ucsula ngạc
nhiên thấy rằng Phecnanđa quá ư nghèo nàn trí tưởng tượng đến mức
không nghi ngờ gì khi chồng bà về nhà hỏi con gái đâu. Rõ ràng là Mêmê
đang đam mê trong những chuyện bí mật, trong những lời hẹn hò khấn cấp
trong những khát vọng bị dồn nén, ngay từ đã lâu rồi trước cái đêm
Phecnanđa làm ồn cả nhà về việc bà bắt gặp cô cùng một gã đàn ông đang
hôn nhau trong rạp phim…
Lúc này chính Mêmê lại hết sức lo ngại đến mức cô đổ tội cho Ucsula là
người đã tố cáo mình. Thực ra chính cô đã tự tố cáo mình. Từ lâu cô đã để
lại sau lưng mình một vệt dài nhũng dấu ấn có thể làm thức tỉnh kẻ say ngu
nhất, và nếu Phecnanđa quá ư chậm chạp trong việc phát hiện ra những dấu
ấn ấy chỉ là vì bà cũng đang tối mày tối mặt vào những chuyện riêng tư với
các thầy thuốc không thể nhìn thấy. Tuy vậy bà cũng vừa nhận ra sự im
lặng thầm kín, những cú nhảy cẫng không đúng lúc những lúc thay đổi tính
tình bất thường và cả những lời cãi cọ của cô con gái. Bà lao mình vào một
cuộc dò la tuy không gay gắt nhưng rất kiên trì. Bà để cho cô đi chơi với
nhau người bạn gái quen biết xưa nay, giúp cô diện quần áo để đi dự cáo
buổi vui ngày thứ bảy, và chẳng bao giờ hỏi cô một câu hỏi không đúng lúc
có thể làm cô giật thót. Bà đã có rất nhiều bằng chứng chứng tỏ rằng Mêmê
nói một đằng làm một nẻo và bà vẫn nghi ngờ và chờ dịp tốt đến. Có một
đêm, Mêmê bảo bà rằng cô đi xem phim cùng với cha. Sau đó ít lâu,
Phecnanđa nghe thấy tiếng pháo tiệc tùng và tiếng đàn phong cầm không
thể nhầm lẫn của Aurêlianô Sêgunđô ở phía nhà Pêtra Côtêt. Thế là bà vội
vàng mặc quần áo để ra đi, bà bướm vào rạp phim và ở phía sau các hàng
ghế bà nhận ra ngay con gái mình. Vì quá ư xúc động trước sự thực hiển
nhiên nên bà không kịp nhìn gã đàn ông đang cùng con gái mình hôn nhau.
Nhưng bà nghe rõ giọng nói run run nổi bật lên trên những tiếng huýt gió
và tiếng cười ầm ĩ của công chúng: "Em yêu, anh buồn lắm". Bà nghe thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.