TRĂM NĂM CÔ ĐƠN - Trang 297

cường tráng rất đẹp ngoại trừ đôi bàn tay thô kệch của anh đã làm cô phải
chú ý, nhưng sau đó cô lại bình phẩm với Patrixia Brao về sự khó chịu của
mình do lòng tự tin có phần kiêu hãnh của anh gây ra. Ngày thứ bảy đầu
tiên đi xem phim cùng cha mình, cô lại thấy Maurixiô Babilônia vẫn mặc
bộ quần áo lanh ngồi cách không xa họ lắm, và cô cảm thấy anh không hào
hứng theo dõi phim để quay đầu lại nhìn mình, không chỉ để nhìn cô mà
còn để cho cô biết rằng anh đang nhìn cô. Mêmê khó chịu trước kiểu chơi
thô lỗ ấy. Ðến cuối buổi xem phim, Maurixiô Babilônia đến gần để chào
Aurêlianô Sêgunđô và chỉ đến lúc này Mêmê mới biết rằng họ quen nhau,
bởi vì anh từng làm việc trong nhà máy phát điện đầu tiên ở thị trấn
Macônđô của Aurêlianô Tristê và anh cư xử với cha cô với thái độ của kẻ
bề dưới. Chính việc mắt thấy tai nghe này đã xoa dịu nỗi khó chịu mà thái
độ tự kiêu của anh đã gây ra cho cô. Họ đã không gặp riêng nhau, cũng
chẳng trao đổi với nhau lời nào ngoài những lời chào hỏi xã giao, nhưng cái
đêm cô mơ thấy anh cứu mình thoát khỏi chết đuối thì cô không biết ơn mà
còn nổi cáu với anh. Vì giấc mơ ấy cho thấy cứ như là cô đã cho anh cơ hội
mà anh hằng ao ước, trong khi Mêmê ao ước điều ngược lại, không chỉ với
Maurixiô Babilônia mà còn với bất kỳ người con trai nào yêu mến cô. Vì
vậy mà cô giận anh quá tới mức sau giấc mơ đáng lẽ ghét bỏ anh thì cô lại
thấy cần phải đi gặp anh ngay. Sự háo hức muốn gặp lại anh ngày một da
diết hơn trong suốt tuần lễ. Và ngày thứ bảy đã đến quá ư gấp gáp tới mức
cô phải cố gắng lắm để cho Maurixiô Babilônia, vào lúc chào mình ở rạp
phim, không nhận thấy trái tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực cô. Do
mất bình tĩnh trước cảm giác lẫn lộn giữa vui và giận, lần đầu tiên cô chìa
bàn tay cho anh và chỉ lúc này Maurixiô Babilônia mới tự cho phép xiết
chặt tay cô. Trong một tích tắc Mêmê bắt đầu cảm thấy ân hận vì sự dấn
thân của mình, nhưng nỗi ân hận ngay lập tức chuyển thành một tình cảm
mãn nguyện mãnh liệt khi biết rằng bàn tay anh cũng nhơm nhớp mồ hôi và
lạnh buốt. Ðêm ấy cô hiểu rằng mình sẽ chẳng có lấy một phút thanh thản
nếu như chưa chứng tỏ cho Maurixiô Babilônia sự trống trải của tâm hồn
mình và thế là suốt tuần cô cứ quẩn quanh vơ vẩn trong nỗi khát khao ấy.
Cô tìm mọi thủ đoạn để nhờ Patrixia Brao đưa mình đi tìm chiếc ôtô nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.