TRĂM NĂM CÔ ĐƠN - Trang 332

của Aurêlianô Sêgunđô đã biến khinh khí cầu thành con voi bay đang tìm
chỗ ngủ giữa các đám mây. Có lần ông bắt gặp hình ảnh một người đàn ông
cưỡi ngựa mà bất chấp bộ quần áo rất lạ ông ta mặc, ông vẫn nhận thấy cái
dáng vẻ thân thuộc và sau khi kiểm tra kĩ ông đã đi đến kết luận đó là chân
dung của đại tá Aurêlianô Buênđya. Ông đem nó cho Phecnanđa xem, và
bà ta cũng nhận thấy dáng vẻ bên ngoài của chàng kị sĩ không những chỉ
giống đại tá mà còn giống tất cả các thành viên của gia đình này, mặc dù
đây thực ra là chân dung một chiến binh người Tácta. Rồi cứ thế ông để
cho thời gian trôi đi trong lúc xem tượng đài Rôđa(l) và những bức tranh kì
thú về loài rắn, cho đến khi bà vợ báo cho ông hay rằng trong kho lương
thực chỉ còn lại sáu kilỏ thịt ướp và một tải gạo.
- Bây giờ em muốn anh làm gì nào? - ông hỏi.
- Em không biết, - bà trả lời. - Cái đó là chuyện của đàn ông.
- Thôi được, - Aurêlianô Sêgunđô nói. - Sẽ làm một cái gì đó khi nào trời
tạnh.
Ông vẫn mải mê xem từ điển bách khoa hơn là lo lắng cho cái ăn hàng
ngày, ngay cả khi buộc phải bằng lòng ăn thịt cày và một ít cơm vào bữa
trưa. "Quả thật là lúc này không thể làm gì được", ông nói: "Nhưng mưa
không thể mưa suốt cả đời được". Và trong lúc ông càng chậm trễ lo lắng
cái ăn đang thức bách bao nhiêu thì Phecnanđa càng nổi cơn tam bành kịch
liệt hơn, kể cả những lời chửi bới, những câu văng tục ít thấy của bà cứ
tuôn ra trong một cái thác không thể nào kìm được, nó bắt đầu từ sáng sớm
như một khúc dạo đầu đơn điệu của một cây đàn ghita, và nó tiến triển theo
kiểu ngày cứ trôi đi thì nó càng cao giọng hơn, mỗi lúc một du dương hơn
và hấp dẫn hơn. Aurêlianô Sêgunđô vẫn chưa ý thức được những lời chửi
bới như hát hay ấy mãi cho đến ngày hôm sau, sau bữa điểm tâm, khi ông
cảm thấy khó chịu bởi tiếng vo ve mà lúc này nghe át cả tiếng mưa rơi và
đó là Phecnanđa, người đang đi lại khắp nhà để ta thán rằng cha mẹ bà đã
nuôi dạy bà như một bà hoàng để đến nỗi giờ đây bà là con ở trong một cái
nhà toàn những người điên, với một ông chồng lười chảy thây, lại trai lơ và
buông tuồng, rằng ông ta lúc nào cũng nằm ngửa há miệng chờ sung rơi
trong lúc bà phải thẳng da lưng trùng da bụng làm lụng để duy trì một gia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.