TRĂM NĂM CÔ ĐƠN - Trang 342

hòm. "Không thể sống trong tình trạng để hoang toàng như thế này được",
Ucsula nòi: "Cứ đà này thì chúng ta đến bị những con vật kia nhai sống
nuốt tươi mất thôi". Từ dạo ấy Ucsula chẳng có phút nào được nghỉ ngơi
yên tĩnh. Cụ dậy từ sớm tinh mơ, đòi một người nào đó giúp đỡ, kể cả trẻ
nhỏ. Cụ đem so xống áo còn rất ít ỏi nhưng có thể dùng được ra phơi nắng,
dùng thuốc trừ sâu để xua đuổi lũ gián, miết chặt những lô mọt ở cửa ra vào
và cửa sổ, dùng vôi sống làm nghẹt thở lũ kiến ở trong hang. Cái bệnh
muốn sửa sang nhà cửa khiến Ucsula tìm đến những căn phòng nơi cụ Hôsê
Accađiô Buênđya đã vắt óc để chế tạo đá giả kim, sắp xếp lại xưởng kim
hoàn đã bị bọn lính xáo trộn lung tung và sau cùng cụ đòi lấy chìa khoá
phòng của Menkyađêt để vào xem tình hình ở đó ra sao. Trung thành với ý
muốn của Hôsê Accađiô Sêgunđô là không để ai vào phòng một khi chưa
có dấu hiệu là mình đã chết, Santa Sôphia đê la Piêđat đã dùng mọi mưu
mẹo để đánh lừa Ucsula. Nhưng quyết định của Ucsula không buông tha lũ
sâu mọt ngay cả ở những xó kín và những phần vô dụng của ngôi nhà là
quyết định không thể thay đổi, nó chiến thắng mọi sự ngăn trở. Và, sau ba
ngày kiên quyết đòi hỏi, Ucsula đã buộc mọi người phải mở cửa phòng cho
mình. Ucsula phải vịn vào khung cửa để khỏi bị ngã vì mùi tanh hôi, nhưng
chưa đầy hai giây sau cụ đã lại nhớ rằng ở đó người ta còn giữ bảy mươi
hai cái bô của các nữ sinh, và nhớ rằng vào một trong những đêm mưa đầu
tiên một toán lính tuần đã sục sạo ngôi nhà tìm kiếm Hôsê Accađiô
Sêgunđô mà chẳng thấy đâu.
- Cầu chúa phù hộ! - Ucsula nói oang oang như thể cụ nhìn thấy tất cả ấy. -
Anh cứ khư khư giữ những thói quen tốt đẹp của mình để đến nỗi sống
chẳng khác gì một con lợn.
Hôsê Accađiô Sêgunđô tiếp tục xem lại những thứ được ghi chép trên các
tấm da thuộc. Chỉ có thể nhìn thấy ở cái đám râu tóc bù xù kia của ông
những chiếc răng đầy những vết mốc rêu xanh và đôi mắt đờ đẫn. Nhận ra
tiếng cụ cố nội của mình, Hôsê Accađiô Sêgunđô quay đầu về phía cửa sổ,
cố mỉm cười và vô tình nhắc lại câu nói xa xưa của Ucsula:
- Cần quái gì kia chứ, - Hôsê Accađiô Sêgunđô lẩm bẩm, - thời gian qua đi
mà!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.