TRĂM NĂM CÔ ĐƠN - Trang 346

nghĩ về đứa con gái mà họ hằng ao ước mà không có được, đến nỗi một lần
họ đã đành chịu ăn bánh ngô ba ngày liền để có tiền cho Phecnanđa mua
một chiếc khăn phủ bàn của Hà Lan. Nhưng, mặc dù họ làm việc cật lực,
xoay xở lừa lọc được nhiều tiền và có lắm mưu mô, các vị thần hộ mệnh đã
ngủ thiếp đi vì mệt mỏi, trong khi đó họ đang thêm vào bớt ra các khoản
tiền ấy, cố gắng tính sao để chí ít cũng có đủ tiền mà sống.
Trong lúc mất ngủ vì những tính toán khổ sở, họ tự hỏi rằng điều gì đã xảy
ra trên thế gian khiến cho các loài gia súc không mắn đẻ như trước đây, tại
sao đồng tiền trong tay cứ mất dần đi, tại sao cách đây không lâu người ta
đốt hàng nắm tiền trong cuộc khiêu vũ dân gian còn bây giờ thì lại coi việc
mua mười hai xu một chiếc vé xổ số hòng được thưởng sáu con gà mái là
một sự bạt mạng. Aurêlianô Sêgunđô thầm nghĩ rằng nỗi bất hạnh chẳng
phải ở nơi nào khác trên thế gian này mà ở một nơi sâu kín trong trái tim bí
ẩn của Pêtra Côtêt, nơi đã xảy ra chuyện gì đó trong những ngày mưa lụt
khiến cho gia súc không sinh đẻ được và tiền cứ cạn dần đi. Băn khoăn về
điều bí hiểm này, Aurêlianô Sêgunđô thâm nhập quá sâu vào tình cảm của
Pêtra Côtêt đến mức độ vì đi tìm lợi lộc mà lại gặp tình yêu, vì trong khi cố
gắng làm cho Pêtra Côtêt yêu mình thì chính Aurêlianô Sêgunđô lại yêu
người đàn bà đó. Về phía Pêtra Côtêt, bà ta yêu Aurêlianô Sêgunđô vì càng
ngày càng thấy ông ta âu yếm mình hơn, và thế là giữa mùa thu của cuộc
đời, Pêtra Côtêt lại tin vào điều mê tín của thời trẻ cho rằng sự nghèo khó
chính là kẻ hỗ trợ cho tình yêu. Lúc ấy họ coi những cuộc hội hè thác loạn,
coi sự giàu có xa hoa phù phiếm và sự dầm bôn vô độ là một chướng ngại
của cuộc đời, và họ tiếc rằng đã bỏ phí mất bao nhiêu phần đời rồi mới tìm
thấy thiên đường của nỗi cô đơn được chia sẻ. Họ yêu nhau như điên như
dại sau bao nhiêu năm chung đụng mà không sinh đẻ, họ hưởng thụ tình
yêu một cách lạ kì: yêu nhau trong khi ăn cũng như trong khi ngủ, và họ
thật hạnh phúc, cho đến khi già nua kiệt sức họ vẫn đùa giỡn như bầy thỏ
và trêu chọc nhau như lũ chó. Các cuộc xổ số không bao giờ làm cho họ
khá hơn. Thoạt đầu, Aurêlianô Sêgunđô để ra ba ngày trong tuần giam
mình trong căn phòng trước đây là nơi làm việc của người chăn nuôi gia
súc để vẽ hết tờ phiếu này đến tờ phiếu khác, tô cẩn thận một con bò màu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.