TRĂM NĂM CÔ ĐƠN - Trang 366

các bức tường. Ðó là thời kỳ Phecnanđa có ấn tượng rằng ngôi nhà này đầy
ma quái. Chẳng thế mà các đồ vật, nhất là những thứ hàng ngày thường
dùng, luôn luôn tự nó thay đổi vị trí. Phecnanđa mất thời gian tìm kiếm
chiếc kéo mà bà cứ đinh ninh rằng mình để trên giường, và sau khi lục lọi
khắp nơi lại thấy nó trong chiếc tủ ở nhà bếp, nơi bà tin rằng đã bốn ngày
rồi mình không đặt chân đến. Ðột nhiên trong tủ đựng các bộ đồ ăn không
còn lấy một chiếc đĩa, thế rồi lại thấy sáu chiếc trên bàn thờ và ba chiếc ở
chậu rửa bát. Khi Phecnanđa ngồi viết lại càng thấy các đồ vật di chuyển
bất ngờ hơn. Lọ mực đặt ở bên phải sau lại thấy ở bên trái, bàn thấm giấy
biến mất và hai ngày sau bà lại thấy nằm ở dưới gối, những trang viết cho
Hôsê Accađiô lẫn với những trang viết cho Amaranta Ucsula, và bà luôn
luôn băn khoăn là đã bỏ thư nọ vào bì kia như nhiều lần từng xảy ra trên
thực tế. Có lần bà mất bút. Mười lăm ngày sau người đưa thư mang trả lại.
Ông ta thấy ở trong túi của mình và đã đi khắp các nhà hỏi xem ai có cây
bút đó. Thoạt đầu, Phecnanđa tin rằng những chuyện đó là do các thầy
thuốc không thể nhìn thấy gây ra, giống như việc mất những chiếc vòng
treo tử cung dạo trước, và bà bắt đầu viết một bức thư cầu xin họ để cho
mình yên, nhưng rồi bà phải ngừng lại để làm một việc khác, và khi trở về
phòng chẳng những bà không thấy lá thư bắt đầu viết ấy đâu, mà ngay cả
mục đích của việc viết thư là gì bà cũng quên nốt. Có một dạo bà nghĩ là tại
Aurêlianô. Bà theo dõi Aurêlianô, đặt các đồ vật ở lối đi với ý định sẽ bắt
quả tang khi cnù đang mang chúng từ chỗ nọ bỏ vào chỗ kia, nhưng ngay
sau đó bà lại yên trí rằng Aurêlianô không ra khỏi phòng của Menkyađêt
nếu không cần đến nhà bếp hoặc nhà vệ sinh, và chú còn không phải là
người thích đùa nữa. Thế rồi cuối cùng Phecnanđa tin rằng đó là sự quấy
nhiễu của ma quái và bà chọn cách đối phó là để vật nào cần sử dụng vào
đúng chỗ ấy thật chắc chắn. Bà buộc chiếc kéo vào đầu giường bằng một
sợi dây dài, buộc ống bút và bàn thấm giấy vào chân bàn; dùng keo gắn lọ
mực vào mặt bàn, ở phía bên phải chỗ bà thường ngồi viết. Nhưng rồi
chẳng phải mọi chuyện êm đẹp ngay, bởi vì vừa ngồi may được một lúc lại
không thể lôi cái kéo ra chỗ cần phải cắt, vì sợi dây buộc ngắn quá như thể
ma quỉ đã cắt bớt đi. Sợi dây buộc ống bút cũng vậy và đến cả cánh tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.