TRĂM NĂM CÔ ĐƠN - Trang 390

Amaranta Ucsula, không phải anh xin tiền vì cần tiêu, mà là để trả thù
Amaranta Ucsula, làm nhục cô bằng việc dùng số tiền đó đi mua dâm ở
người con gái khác. Nigrômanta dẫn Aurêlianô vào căn buồng có ánh sáng
mờ ảo của những ngọn nến mạt hạng, đến chiếc giường ngủ là tấm ván kê
trên đôi mễ và có trải tấm vải đã nhàu bẩn sau những cuộc truy hoan, tiếp
đón Aurêlianô bằng tấm thân đã dày dạn, trơ trẽn và không hề bộc lộ một
chút tình cảm, cô chuẩn bị tư thế để vắt cổ Aurêlianô như vắt cổ một chú bé
còn nhút nhát, nhưng ngay lập tức Nigrômanta đã nhận thấy ở anh ta một
người đàn ông dữ dội khiến cô phải quằn quại toàn thân.
Aurêlianô và Nigrômanta cặp bồ với nhau. Aurêlianô dành buổi sáng để
đọc các ký hiệu trên những tấm da thuộc, buổi trưa anh đến cái phòng ngủ
đầy kích thích kia, ở đó Nigrômanta chờ đợi để bày cho anh hết ngón chơi
này đến ngón chơi khác, cho đến khi cô ta phải rời Aurêlianô ra để đi rình
bắt những "con bò lạc" khác. Cứ như vậy đến vài tuần sau Aurêlianô mới
phát hiện ra rằng ở thắt lưng Nigrômanta có một sợi dây nhỏ như được làm
bằng dây đàn viôlôngxen nhưng rắn như thép và không có chỗ nối vì nó
sinh ra và lớn lên cùng với cô ta. Gần như lần nào cũng vậy, giữa các đợt
mây mưa, họ trần truồng và ăn ngay trên giường, trong cái nóng khủng
khiếp và dưới những ngôi sao ban ngày có thể nhìn thấy qua các lỗ thủng
trên mái tôn bị gỉ. Lần đầu tiên Nigrômanta có một người đàn ông thường
trực, một "cái cọc" như chính cô gọi trong khi cười ngất, điều đó khiến cho
Nigrômanta đã bắt đầu có ảo tưởng ở tình yêu và ảo tưởng đó chỉ chấm dứt
khi Aurêlianô thú thật nỗi khát khao không được thoả mãn với Amaranta
Ucsula mà sự thay thế của Nigrômanta không thể làm nguôi đi, ngược lại,
lòng anh lại càng bị giày vò hơn khi kinh nghiệm khiến cho chân trời tình
ái rộng mở thêm. Thế là, tuy vẫn tiếp Aurêlianô nồng nàn như trước, nhưng
Nigrômanta đòi thù lao một cách gay gắt, đến mức khi Aurêlianô không có
tiền trả, cô đã ghi nợ, không phải ghi bằng chữ số mà bằng những vạch
móng tay ở mặt sau cánh cửa. Tối đến, khi Nigrômanta đi lang thang trong
bóng tối ở quảng trường thì Aurêlianô đi đi lại lại ở hành lang như một
người khánh lạ trong nhà, anh chào hỏi qua loa Amaranta Ucsula và Gastôn
- hàng ngày vợ chồng họ ăn tối vào giờ này - rồi quay về phòng, đóng cửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.