TRĂM NĂM CÔ ĐƠN - Trang 393

một đêm buông tuồng nhất anh ta đã trút bỏ quần áo ở ngoài phòng tiếp
đón, vừa đi khắp nơi trong nhà vừa giữ thăng bằng một chai bia đặt trên các
bộ phận thuộc giống đực rất khác thường của mình. Chính Aurêlianô là
người đã bày đặt ra những kiểu chơi kỳ quái mà mụ chủ hưởng ứng với nụ
cười không biết tắt trên môi, mụ không phản đối cũng phòng tin những trò
đó là có thật, cũng như thái độ của mụ khi Hecman định đốt ngôi nhà này
để chứng minh rằng nó không tồn tại, hay là khi Anphônxô vặn cổ con vẹt
và ném nó vào cái thảo nước đang sôi bắt đầu luộc gà.
Dù Aurêlianô thấy gắn bó với cả nhóm bằng những tình thân thiện và yêu
mến duy nhất, đến mức anh nghĩ rằng bốn người kia chỉ là một, anh vẫn
gần gũi với Gabrien hơn với ba người kia. Sự gắn bó ấy nảy sinh trong cái
đêm mà vô tình Aurêlianô nhắc tới đại tá Aurêlianô Buênđya, và Gabrien là
người duy nhất không tin rằng Aurêlianô đang giễu cợt ai. Ðến cả mụ chủ,
thường không xen vào những cuộc chuyện trò, lúc ấy cũng gân cổ lên mà
cãi rằng đại tá Aurêlianô Buênđya, người mà quả thật mụ có nghe nói tới
một vài lần, chỉ là một nhân vật mà chính phủ bịa ra để kiếm cớ giết những
người Tự do. Ngược lại, Gabrien không hề tỏ ra nghi ngờ đối với sự thật về
đại tá Aurêlianô Buênđya, vì đại tá là chiến hữu và là người hạn nối khố
của cụ tổ anh ta, đại tá Hêrinênđô Mackêt. Những sự gợi nhớ không hẳn là
cố ý càng sâu sắc hơn khi họ nói về vụ tàn sát những người lao động. Mỗi
khi Aurêlianô đụng đến chuyện đó, không chỉ mụ chủ mà cả một số người
lớn tuổi hơn mụ đều phủ nhận những lời đồn đại về những người lao động
bị vây chặt ở nhà ga, về đoàn tàu hai trăm toa chở xác chết, thậm chí họ còn
khăng khăng tin vào những điều đã được ghi trong những hồ sơ pháp lý và
trong sách của trường tiểu học là Công ty chuối không hề tồn tại bao giờ cả.
Aurêlianô và Gabrien gắn bó với nhau bằng một sự đồng cảm được xây
dựng trên những sự kiện có thật mà chẳng ai tin, những sự kiện tác động
đến cuộc sống của hai người tới mức họ thấy mình lưu lạc trong sự chao
đảo của một thế giới đã bị tàn phá, ở đó chỉ còn lại một sự nhớ nhung mà
thôi. Gabrien ngủ ở bất kỳ chỗ nào khi anh ta buồn ngủ. Một vài lần
Aurêlianô để anh ta ngủ ở xưởng kim hoàn, nhưng ở đó anh ta thức trắng
đêm vì bị váng đầu nhức óc bởi những tiếng động mà những người chết đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.