TRĂM NĂM CÔ ĐƠN - Trang 409

một kém chính xác hơn và các bức thư của cụ già thông thái ngày một thưa
nhạt, buồn tẻ hơn, đến mức Aurêlianô đã quen nghĩ về họ như Amaranta
Ucsula nghĩ đến chồng mình, và rồi cả hai người bồng bềnh sống trong một
thế giới trống trải, nơi ái tình là thực tại duy nhất vừa có tính thường nhật
lại vừa có tính vĩnh hằng.
Bỗng nhiên, tin Gastôn sẽ trở về đến với họ như một tiếng sét đánh ngang
tai ngay trong cái thế giới vô thức đầy hạnh phúc ấy. Aurêlianô và
Amaranta Ucsula mở to hai con mắt, xem lại lòng mình, rồi tay đặt lên trái
tim mình họ nhìn thẳng vào mặt nhau và hiểu rằng họ gắn bó với nhau đến
mức sẽ nhận cái chết nếu phải xa nhau. Thế là cô viết cho chồng mình một
bức thư nói những sự thật trái ngược hẳn nhau, trong đó cô khẩn khoản nói
rằng cô vẫn yêu ông và khao khát được gặp lại ông, đồng thời cô cũng nói
rõ rằng mình sẽ không thể sống được nếu không có Aurêlianô và coi đó
như một tiền định không thể nào tránh được. Trái với điều bọn họ mong
đợi, với thái độ điềm tĩnh, có thể nói là thái độ của người cha, qua một thư
dài hai trang kín đặc chữ, Gastôn đã trả lời họ, ông lưu ý bọn họ nên đề
phòng những ý nguyện bồng bột nảy sinh từ chỗ bọn họ đang đam mê và
đoạn cuối lá thư ông hoàn toàn đồng ý sẽ không trở lại Macônđô bởi vì ông
tin rằng bọn họ sẽ hạnh phúc như ông đã hạnh phúc trong cuộc đời vợ
chồng ngắn ngủi của mình. Ðó là một thái độ hết sức bất ngờ đến mức
Amaranta Ucsula cảm thấy mình bị sỉ nhục với ý nghĩ rằng mình đã chuẩn
bị cho chồng một cái cớ mà ông ta từng mong đợi để phó mặc cô cho số
phận. Sáu tháng sau, sự hận thù càng thêm sâu sắc hơn khi Gastôn từ
Lêôpônvin là nơi ông đã nhận lại chiếc máy bay, lại viết thư cho cô chỉ yêu
cầu gửi cho mình chiếc xe đạp ẩy chân mà theo ông nói nó là cái duy nhất
trong số những gì ông để lại ở Macônđô còn có giá trị tình cảm. Aurêlianô
bình tĩnh chăm sóc phòng ngủ của Amaranta Ucsula, cố gắng chứng tỏ cho
cô biết rằng anh là một người chồng xứng đáng trong lúc thuận lợi cũng
như trong lúc khó khăn, và những túng bấn hàng ngày đang vây hãm họ khi
những đồng tiền cuối cùng của Gastôn để lại bị tiêu nhẵn đã tạo nên cho họ
một sự ràng buộc của tình đoàn kết tuy không rực sáng và kiêu ngạo như
nỗi đam mê nhưng đã giúp họ yêu nhau say đắm hơn và khiến họ rất hạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.