TRĂM NĂM CÔ ĐƠN - Trang 67

Macônđô trong thời gian ấy đều phải rung chuông để báo cho những người
bệnh biết họ là người khoẻ mạnh. Trong thời gian ở lại đây, bọn họ không
được ăn uống bất cứ thứ gì vì không còn nghi ngờ gì nữa dịch bệnh lây lan
qua đường miệng, và hơn nữa đồ ăn thức uống đều đã nhiễm bệnh mất ngủ.
Bằng hình thức này bệnh dịch đã bị thu hẹp lại trong phạm vi của làng.
Biện pháp kiên quyết ấy chính là biện pháp dùng trong thời kỳ kiểm dịch,
và nó được duy trì cho đến ngày tình trạng mất ngủ được xem như là một
hiện tượng bình thường và cuộc sống được tổ chức sao cho công việc làm
ăn lấy lại nhịp điệu vốn có của nó và không một ai phải bận tâm tới việc đi
ngủ, coi đó như một thói quen vô tích sự.
Aurêlianô là người đầu tiên tìm ra biện pháp chống lại bệnh giảm trí nhớ.
Ngẫu nhiên mà cậu tìm ra thôi. Vì là người mất ngủ lâu ngày nhất trong
làng, cậu đã học tập để có được trình độ tinh xảo trong nghề kim hoàn. Có
một hôm cậu đang tìm chiếc đe nhỏ để dát mỏng kim loại và bỗng nhiên
cậu quên nó.
Cha cậu bảo cậu nó gọi là tas. Aurêlianô liền lấy giấy viết chữ tas rồi đem
tờ giấy ấy dán lên bệ đe. Như vậy cậu tin rằng trong tương lai mình sẽ
không quên tên nó nữa. Cậu cũng không ngờ rằng việc quên tên này là biểu
hiện đầu tiên của bệnh đãng trí mà chỉ cho rằng chẳng qua đó là vì cái dụng
cụ ấy có tên rất khó nhớ. Nhưng sau đó mấy hôm, cậu phát hiện ra rằng bản
thân mình không thể nhớ nổi tên các dụng cụ trong phòng thí nghiệm. Thế
là cậu viết tên chúng lên từng đồ vật một, do đó chỉ cần đọc tên là đã có thể
nhận biết được chúng rồi. Khi cha cậu đem nỗi lo lắng về việc ông quên hết
những kỷ niệm sâu sắc từ thời ấu thơ kể cho cậu nghe thì Aurêlianô đã giải
thích phương pháp của mình cho cha hiểu, và Hôsê Accađiô Buênđya liền
áp dụng phương pháp này cho mọi người trong nhà, sau đó cho tất cả dân
làng. Lấy cành bài hương đã chấm mực, ông viết lên từng vật thể tên của
nó: bàn, ghế, đồng hồ, cửa, tường, giường chảo rán. Rồi ông ra vườn viết
lên từng con vật và từng cây một: bò cái, dê đực, lợn đực, gà mái, sắn,
khoai sọ, chuối mắm. Do tìm hiểu những khả năng vô hạn của bệnh đãng
trí, dần dần ông nhận thấy rằng có thể đến một ngày nào đó qua con chữ
người ta sẽ nhận ra các sự vật nhưng sẽ không nhớ được công dụng của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.