TRĂM NĂM CÔ ĐƠN - Trang 71

dung dịch, và nỗi bất hạnh của axit đổ và muôi bạc bị rơi vãi từng lúc từng
lúc do những cú động cùi tay và trượt chân gây nên. Sự toàn tâm toàn sức
hiến dâng cho công việc, cái quan niệm đúng đắn hướng dẫn mọi hứng thú
của cậu, dã cho phép cậu trong một thời gian ngắn thu được khoản tiền lớn
hơn khoản tiền của Ucsula thu được nhờ những chiếc kẹo nặn hình con
giống rất ngon lành, nhưng cả bàn dân thiên hạ ai ai cũng lấy làm lạ rằng
tuy cậu đã là một người đàn ông thực thụ thế mà vẫn chưa biết đến đàn bà.
Thực tình cậu vẫn chưa hề cùng ai.
Mấy tháng sau đó, cụ Phranxixcô - Con Người, một khách giang hồ gần hai
trăm tuổi vẫn thường qua lại Macônđô để phổ biến các bài hát do chính cụ
đặt ra, đã trở lại làng. Trong các bài hát này, cụ Phranxixcô - Con Người kể
lại tường tận những điều xảy ra ở các đàng trong hành trình của mình, kể từ
làng Manaurê đến các hang cùng ngõ hẻm thuộc vùng đầm lầy, vậy là nếu
ai muốn nhắn gửi điều gì hoặc muốn loan báo một sự kiện nào đó thì cứ
việc trả cụ hai xu để cụ đưa nó vào chương trình của mình. Nhờ vậy mà
một đêm nọ Ucsula nghe các bài hát của cụ với hy vọng chúng sẽ nói về
Hôsê Accađiô, đã biết tin mẹ mình quá cố một cách ngẫu nhiên thôi. Cụ
được gọi là Phranxixcô - Con Người là vì trong một cuộc thi hát đối đáp cụ
đã đánh bại con quỉ, vả lại cũng không một ai biết tên thật của cụ. Trong
lúc dịch mất ngủ hoành hành ở làng Macônđô, cụ lặng lẽ biến mất và bây
giờ không một lời báo trước cụ lại có mặt ở đây trong cửa hàng của bác
Catarinô. Cả làng đều kéo đến nghe cụ để xem có gì mới xảy ra trên thế
giới này. Trong dịp này, cùng đến với cụ còn có một người đàn bà béo mập
ngồi trên ghế xích đu được bốn phu Anhđiêng khiêng và được một cô gái
da lai vẻ cô đơn cầm ô che nắng cho. Đêm ấy Aurêlianô đến cửa hàng bác
Catarinô. Cậu thấy cụ Phranxixcô - Con Người, như một con kỳ nhông hoá
đá, ngồi giữa đám người tò mò đang nghe cụ kể tích… Với giọng hát thều
thào được cây đàn phong cầm cũ kỹ đệm, cây đàn này cụ được ngài Oante
Rahch(2) tặng cho ở đảo Goadana. Cụ hát để kể lể các tin tức, trong khi đó
đôi bàn chân to, thô, nứt nẻ bởi phải cuốc bộ qua các mỏ diêm sinh, cùng
giậm liên hồi để đánh nhịp. Mụ Tú bà ngồi trên ghế xích đu, tay phe phẩy
quạt ở trước cửa phía cuối phòng nơi có một số người đàn ông vào ra. Với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.