TRẠM THU PHÍ QUÁI LẠ - Trang 119

Mỗi khi ông ta lên tiếng, giọng ông ta vọng đi vọng lại khắp hang, hòa

vào với tiếng ồn ào bận rộn xung quanh họ. Tock lon ton bước cạnh Milo,
còn Bọ Bịp thì rón rén bước theo sau.

“Đây là mỏ của ai?” Milo hỏi, bước vòng qua hai xe đầy đá.

“NHÂN DANH BỐN TRIỆU TÁM TRĂM HAI MƯƠI BẢY NGHÌN

SÁU TRĂM NĂM MƯƠI CHÍN SỢI TÓC TRÊN ĐẦU TA, TẤT NHIÊN
NÓ LÀ CỦA TA RỒI!” một giọng nói gầm lên từ phía bên kia hang. Và
bước về phía họ không phải ai khác, mà chính là Pháp sư Toán Học.

Ngài mặc một chiếc áo chòng dài lượt thượt thêu đầy những phương

trình toán học rắc rối và đội một chiếc mũ có chóp nhọn cao, khiến ngài có
vẻ hết sức thông thái. Tay trái ngài cầm một cây quyền trượng dài với một
đầu là đầu bút chì, còn đầu kia là một cái tẩy.

“Một cái mỏ tuyệt đẹp ạ,” Bọ Bịp vội xin lỗi, vì nó luôn sợ những âm

thanh to.

“Mỏ số lớn nhất toàn vương quốc đấy,” Pháp sư Toán Học tự hào nói.

“Ở đây có đá quý không ạ?” Milo thích thú hỏi.

“ĐÁ QUÝ ẤY À!” ngài gầm lên, còn lớn hơn cả lúc trước. Rồi ngài

cúi người về phía Milo và khe khẽ thì thầm, “Nhân danh tám triệu hai trăm
bốn mươi bảy nghìn ba trăm mười hai sợi vải trên áo choàng của ta, ta xin
nói là có. Hãy nhìn ở kia mà xem.”

Ngài thò tay vào một chiếc xe và lấy ra một vật nho nhỏ, rồi chùi mạnh

vào áo. Khi ngài giơ vật đó ra trước ánh sáng, nó lấp lánh chói rực.

“Nhưng đó là một số năm mà,” Milo cự nự, vì đó đúng là số năm thật.

“Chính xác,” Pháp sư Toán Học đồng tình; ”quý giá như bất kỳ viên

ngọc nào cậu có thể tìm được. Hãy nhìn những số khác mà xem.”

Ngài bốc lên một nắm đá nữa và thả chúng vào tay Milo. Chúng bao

gồm các chữ số đủ loại từ một đến chín, và cả một loạt số không nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.