TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 1008

nhiên.”

Anh cho rằng lúc giáo sư Phan lôi Lưu Quốc Xuyên đi, ma quỷ cũng trở

thành đồng lõa, dùng tơ đỏ giúp giáo sư Phan kéo thân thể Lưu Quốc Xuyên ra
ngoài cửa sổ, đợi đến khi giáo sư Phan thoát ra khỏi hiện trường rồi, mới tiến
hành một bước cắt đứt cần cổ Lưu Quốc Xuyên.

Đêm hôm sau, mục tiêu của thứ ma quỷ ấy đã chuyển lên mình của kẻ ra

tay giết người vứt xác - giáo sư Phan. Khi ông ta cắt cổ tay rồi ngất đi, nó mới
dùng tơ máu quấn chặt cổ ông ta mà tha ra ngoài cửa sổ, cũng may là còn chưa
kịp thành công thì kế hoạch giết người ấy đã bị cục trưởng Vương và Chu
Khôn làm đảo lộn hết.

Chu Khôn mượn một con dao trát màu đem đến cho Lữ Thanh Xuân, nói:

“Thân hình của anh và cục trưởng cũng tương đương giáo sư Phan và Lưu
Quốc Xuyên, anh dùng cái này đâm thử vào phần gáy của cục trưởng xem
sao?”

Vương Quốc Huy kéo cổ áo xuống dưới, tỏ vẻ khẳng khái hy sinh, hô lên

một câu: “Đến đây đi!”

Lữ Thanh Xuân nói: “Cục trưởng, em sẽ luôn nhớ đến anh!” Rồi vung

con dao trên tay không hề khách sáo.

Lữ Thanh Xuân cao một mét tám mươi ba, cục trưởng Vương cũng miễn

cưỡng xem như đạt chuẩn, một mét bảy mươi hai, nếu như Lữ Thanh Xuân
muốn cầm dao tấn công từ phía sau, vậy thì nhất định phải vung cao tay rồi
đâm từ trên xuống dưới, nhưng như thế thì vết thương lại không thể nào ăn
ngang một đường vào trong thịt, cho dù có đổi thành hai người với chiều cao
ngang nhau thì cũng không thể có chuyện đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.