TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 1062

[3] Huyệt nhân trung: Huyệt nằm ở giữa mũi và miệng.

Diệp Vệ Quân nói với Lý An Dân: “Em ở lại đây trông chừng cô ấy, anh

đi gọi đám bác Lưu đến xem sao.”

Thạch Hà Anh vội vàng gọi Diệp Vệ Quân lại: “Anh à, anh đừng nói cho

mẹ em biết nhé, cũng đừng có nói cho A Viêm.”

Lý An Dân cau mày hỏi: “Việc gì mà cô lại phải giả vờ bị lạc động còn

suy nghĩ bế tắc đến mức muốn thắt cổ tự từ như vậy chứ?”

Thạch Hà Anh bưng kín mặt không nói lời nào, Diệp Vệ Quân chẳng có

lòng muốn trở thành chuyên gia tư vấn tình cảm, khoanh tay đứng tựa cửa
trông ra bên ngoài, Lý An Dân cảm thấy lúc này mà không nói gì thì thật
không có tình người, đành kiên trì đóng vai nhà hòa giải cấp thôn, cất giọng
như đọc thuộc lòng mà khuyên bảo: “Mạng người đáng quý, nếu giờ cô mà
xảy ra chuyện gì thì cha mẹ cô sẽ đau lòng đến thế nào? Gì thì gì cũng nên
nghĩ thoáng ra một chút, dù không trông mặt tăng cũng phải nhìn mặt Phật
chứ...”

“Lại dùng từ bậy bạ rồi.” Diệp Vệ Quân cười chọc cô.

Thạch Hà Anh đưa mắt nhìn qua kẽ ngón tay ra phía cửa, Lý An Dân để ý

thấy rõ là cô nàng này đang nhìn Diệp Vệ Quân, đành phải làm tròn trách
nhiệm, đi tới giật giật tay áo Diệp Vệ Quân, đánh mắt với anh một cái, ý bảo
là: Con gái nhà người ta đang muốn anh qua đó hỏi han kìa.

Diệp Vệ Quân trừng mắt nhìn lại cô: Đừng có rảnh rỗi không việc gì làm

lại đi gây chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.