TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 1155

Sau khe núi là một thung lũng rộng thênh thang, không khí ở đây mát

lạnh trong lành, mặt đất mọc đầy hoa cỏ, chẳng hề có một cây thân gỗ quá cao
to nào, ánh trăng vằng vặc soi sáng khắp một dải đất trời, cảnh vật trước mắt
tựa hồ như phủ thêm một lớp sương bàng bạc. Diệp Vệ Quân tắt đèn pin, kéo
Lý An Dân đang mãi suy nghĩ vẩn vơ theo sát sau lưng Mục sư phụ.

Lý An Dân cứ như nhà quê lên tỉnh vậy, hết nhìn đông lại ngó tây, hỏi

rằng: “Chỗ này chính là bãi Tà Đấu ư? Trông cứ như chẳng có ai ở đây cả...”

Diệp Vệ Quân nói: “Phương hướng nơi này không khớp với bản đồ

Hoàng Bán Tiên đã đưa cho, khu rừng già kia hẳn phải nằm ở vị trí phía Đông
của núi Liên Kiều mới đúng.”

Mục sư phụ nói: “Dùng chút thủ thuật che mắt thôi, người thường nếu có

ai đi ngang qua cũng chỉ nhìn thấy bóng núi, không qua được.”

Trong thung lũng có rất nhiều loại động vật cư trú, Lý An Dân trông thấy

nào là cóc, nào là thỏ và nai con, mấy loại động vật này đều không tránh né
con người, lại còn cố ý tới gần mà ngó dác dáo, cứ như ngập tràn hứng thú với
những vị khách đến từ bên ngoài này vậy.

Trong rừng trúc có một tòa tháp cao mười ba tầng, mái hình bát giác,

ngoài tường sơn màu trắng, thân tháp cao rộng, toàn bộ tháp có hình thoi dưới
rộng trên hẹp, bậc thềm cao năm mét, tầng mái trên cùng đúc tám pho tượng
lực sĩ, đỉnh tháp là một đài sen bằng sắt, khí thế trang nghiêm hùng vĩ, Lý An
Dân đứng dưới thềm ngước lên trên mà há hốc cả miệng, hoàn toàn kinh sợ,
cảm giác mình con bé hơn một con kiến.

Hai vị sư tăng khoác áo xanh đang quét tước trong sân trước cửa tháp,

trông thấy có người đến liền đưa tay lên hành lễ. Tầng dưới cùng của tháp là
một điện thờ, bên trong điện có năm bức tượng Phật, trong đó pho tượng Phật
nằm là lớn nhất, an vị trên bệ phía Tây, trước bệ có một bàn thờ rất dài nằm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.