TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 1163

Diệp Vệ Quân cầm con dao một lưỡi lên quan sát, ngón tay miết qua miết

lại trên mặt lưỡi, nói: “Con dao này được mài dũa chế tạo từ vảy của con rắn
hai đầu ngoài khe núi đấy. Em gái, em dùng lưỡi dao này mở lồng ngực trái
của anh ra, vùi Bách thần phổ vào tim anh nhé.”

Mặc dù Lý An Dân đã nghe Mục sư phụ đề cập tới chuyện này từ trước,

nhưng nghe là một chuyện, còn thực sự bắt tay vào làm lại là chuyện khác, quả
thật không biết nên bắt đầu từ đâu nữa.

“Anh Vệ Quân, tuy em đã từng học qua lớp giải phẫu cơ thể người, nhưng

đó chỉ là bài giảng về cấu tạo cơ thể phục vụ cho nghệ thuật thôi, trước nay
chưa từng tự tay giải phẫu bao giờ, chỉ mỗi hồi còn Tiểu học là mổ mấy con cá
với ếch ấy, bọn nó bị mổ xong cũng đi đời luôn.”

“Ngốc thật, cho dù em có móc tim anh ra cũng không có vấn đề gì cả, cứ

coi như đang mổ xác chết là được.” Diệp Vệ Quân cười an ủi Lý An Dân, kéo
tay cô đặt lên cổ áo mình, chậm rãi thở ra một hơi, nói: “Nào, anh chỉ cho em
nhé, trước tiên phải cởi cúc áo ra.”

Lý An Dân quỳ gối bên người Diệp Vệ Quân, cởi hết cúc rồi cởi áo cho

anh, Diệp Vệ Quân đặt ngón tay lên ngực, dùng tay ước lượng, đè vào một
điểm, nói với Lý An Dân: “Bắt đầu từ chỗ này, cắt thẳng xuống dưới, mở ra
một đường dài chừng ba tấc, nhớ dùng con dao một lưỡi kia nhé.”

“Không cần mang bao tay vào sao? Cũng không khử trùng à…”

“Không cần, đây có phải là phẫu thuật đâu, đừng căng thẳng quá, không

phải anh đã dạy em cách cắt thịt heo rồi ư?”

“Hai cái này làm sao giống nhau được?!!” Lý An Dân gai cả người, nhìn

chằm chằm vào cơ ngực đang phập phồng lên xuống của Diệp Vệ Quân, nuốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.