TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 1178

“Là cù giác.” Diệp Vệ Quân phô hai hàm răng, dùng móng tay gõ nhẹ lên

mặt răng: “Cù giác là đồ trang sức dùng răng con hải tượng nhuộm màu xanh
phỉ thúy chế thành, là công nghệ độc quyền của phòng Tạo Biện

[1]

đời Thanh,

bộ này của anh là đồ phỏng chế.”

[1] Phòng Tạo Biện: Nơi tập hợp các thợ khéo chuyên sản xuất đồ dùng cho hoàng thất thời

Thanh.

Lý An Dân vươn tay chạm nhẹ, dù cho cô chẳng phải người trong nghề

cũng nhìn ra được bộ trang sức này không phải là thứ hàng nhái kém chất
lượng tràn lan trên thị trường, cho dù có là hàng phỏng chế thật thì cũng là loại
cao cấp được tạo ra bởi một tay nghề tương đối cao siêu.

Cô lại kéo tiếp ngăn bên trên, tầng này chia ra làm rất nhiều ô chứa các

vật nhỏ xinh, trong mỗi ô vuông đều có một món nữ trang sức được khắc chạm
tỉ mỉ đẹp đẽ vô cùng, Diệp Vệ Quân giới thiệu từng thứ cho cô nghe.

Vòng tay bát tiên bằng ngà voi nguyên chất, một trăm lẻ tám viên Phật

châu từ san hô đỏ, cặp trâm Long Phượng bằng bạch ngọc, ghim cài chim
khách đậu cành mai chế tạo từ mật lạp

[2]

, cây trâm như ý chạm hoa văn song hỉ

bằng bạc mạ vàng, chiếc nhẫn bạc khảm đá mắt mèo phong cách Hồi giáo, còn
có đồng tiền Càn Long thông báo trước đây cô từng thấy qua.

[2] Mật lạp: Một loại hổ phách, thành phần chủ yếu là nhựa cây tùng hóa thạch, màu sắc như mật

ong lại óng như sáp nên được gọi là mật lạp.

Hết thảy toàn là đồ cổ thời Minh Thanh, hoặc là vật phỏng chế cao cấp,

hai mắt Lý An Dân trợn tròn.

“Anh Vệ Quân, mấy thứ này đều là vật cất giấu của anh à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.