Thời đại bây giờ thì hoàn toàn ngược lại, có phần mềm PT
[3]
thần kỳ mô
phỏng được bản vẽ tay, cộng thêm các chức năng xử lý hình ảnh gần như vô
hạn của phần mềm PS
[4]
các loại tranh ảnh công nghiệp ngợp trời, pha màu thì
đã có bảng màu điện tử, vẽ sai cũng có thể vẽ lại, bút vẽ đã có các loại brush
thay thế, rồi bảng vẽ cảm ứng, cả bầu trời sao chỉ trong một giây là có thể vẽ
xong. Đối với chuyện này Lý An Dân cảm thấy tương đối bất bình, chẳng qua
đây là khuynh hướng phát triển của thời đại, có thấy bất bình cũng vô ích,
những hiệu ứng mì ăn liền như vậy phổ biến rất nhanh, không theo kịp tất sẽ bị
đào thải, cô nghĩ chắc chắn cô cũng thuộc về nhóm bị đào thải kia mất rồi.
[3]PT: Phần mềm đồ họa Corel Painter.
[4]PS: Phần mềm đồ họa Photoshop.
Diệp Vệ Quân bảo vừa rồi bà mo kia nổi giận là vì người trong thôn đem
phong tục truyền thống cùng với lễ trừ tà ra làm trò mua vui kiếm lời, không
chỉ lạm dụng mà còn tự ý bóp méo. Điệu múa trừ tà không phải để diễn như
xiếc, mà là một hoạt động cúng tế cần được diễn ra một cách nghiêm túc, vốn
chỉ có ngày mùng Một tháng Sáu theo âm lịch hoặc là Rằm tháng Giêng mới
được phép diễn lễ trừ tà, thế mà giờ đây bị đem ra làm tiết mục hấp dẫn khách
du lịch, lại còn bày thêm trò cướp dâu nhảm nhí vào nữa! Thời đại của bà mo
là thời của phép phù thủy, bà ta không sùng bái thần linh cũng không thờ cúng
tổ tiên, sở dĩ cảm thấy tức giận là vì những hành vi nhố nhăng kia làm suy
giảm sức mạnh của phép trừ tà.
Đêm nay Lý An Dân ngủ không yên giấc, tiếng trống rầm rầm náo động
cũng theo vào trong mộng, cô như thấy được rất nhiều người chuyển động
xung quanh mình. Bọn họ mặc quần áo bằng lá cây, đầu đội da gấu, đeo mặt nạ
gỗ, cây đuốc trong tay huơ qua huơ lại, động tác đơn điệu mà mạnh mẽ, dồn
dập từng hồi theo nhịp trống thúc, toát lên vẻ cương quyết mà hùng tráng chấn
động đến tận linh hồn. Từ đầu đến cuối không có bất cứ thủ tục đón thần tiễn