TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 148

Diệp Vệ Quân không nấn ná lâu, chỉ kêu Pháo Đồng dắt lên lầu dạo một

lượt, cứ xem qua như vậy, bất kể là phòng nào, bố cục bên trong cũng không
có gì đáng chê trách, tuy không thể nói là tinh tế hoàn mĩ gì, nhưng ít nhất rất
tuân theo quy củ.

“Pháo Đồng, cậu có biết nhà xưởng mới mở của ông chủ Ngô cụ thể là

làm những gì hay không?”

“Phát triển các hạng mục sản phẩm bảo vệ sức khỏe, Ngô Hoài Lĩnh cho

sản xuất ở đây thuốc dạng viên con nhộng, điều chế từ ba loại trùng trong
Đông y, Tổng công ty thì chuyên về Trung y dược, trước mắt muốn mở rộng
sản xuất các sản phẩm bổ dưỡng.” Pháo Đồng tiện thể kể lại tường tận một
lượt quá trình làm giàu của ông chủ Ngô, trong đó có thêm vào không ít nhận
xét chủ quan cảm tính, chỉ có thể xem như ý kiến tham khảo mà thôi.

Lý An Dân chưa rõ cho lắm: “Mấy cái này thì có liên quan gì? Không

phải đến đây chỉ để xem phong thủy thôi sao?”

“Ừm… Địa linh nhân kiệt, hai thứ này khó có thể tách rời, phải xem xét

chứ.” Diệp Vệ Quân trở lại ghế sa lông, tựa vào lưng ghế mà nhắm mắt cau
mày, tám phần là đang suy nghĩ điều gì đó.

Anh là vậy, chuyện gì chưa xác định được sẽ không vội đưa ra kết luận,

người không biết có lẽ còn cho rằng anh ta đang ra vẻ ta đây cao thâm, Lý An
Dân thì khác, cô hiểu nên không dám quấy rầy anh, chỉ tập trung uống trà ăn
bánh. Pháo Đồng gục đầu lên mặt bàn, dán mắt vào cô giống như đang đánh
giá gì đó, Lý An Dân bị cậu ta nhìn chăm chú đến rợn cả người, không nhịn
được hỏi: “Anh nhìn gì thế? Chẳng lẽ mặt em mọc mụn hay sao?”

“Không có, nửa cái mụn cũng không có.” Khuôn mặt Pháo Đồng lộ vẻ vô

cùng hưng phấn, cười khì khì nói: “Nghe bảo em ở chung với anh Diệp hả,
không biết khi nào thì báo tin vui đây?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.